Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014
Tâm lý cuồng Mỹ
Nói về cái ngu (ngu chỉnh chủ và ngu cố tình ) của mấy anh cuồng Mỹ thì nói nửa ngày cũng không hết.
Thực sự Việt Nam chả phải đồng minh hay thuộc địa của Trung Quốc kiểu như EU Hàn Nhật , Úc , new zeland Canada nhất nhất vâng lời Mỹ tất tần tật. Nhiều người cố gân cổ mà cãi EU+ lâu la đâu phải thuộc địa Mỹ. Cãi kiểu này cãi chày cãi cối lấy được.
Nga có động chạm gì Bỉ , Đức ....mà mấy nước này hứng tình cấm vận Nga ? Cấm vận giải trí à ? Thiên Triều Mỹ không ra lệnh EU có điên mà cấm vận Kinh tế với Nga và chịu kha khá thiệt hại không ? Đời không ai ngu tự mua dây buộc mình cả.
Saddam Hussen chả bao giờ nghĩ đến chuyện xâm lược ....Hàn Quốc , Philiipin Canada, Úc , Tây Ban Nha ....chứ đừng nói Xâm lược Mỹ. Ấy vậy mà các nước kia vâng lênh thiên triều gởi quân tới Iraq. Treo cổ ông chủ nhà lên rồi lục soát tận mấy năm , Thiên Triều mới nói " em nhầm , IRaq không có vũ khí hủy diệt". Dân chúng các nước tham gia tiệc máu cùng Thiên Triều có thấy xấu hổ không ?
Thiên Triều công nhận chính quyền diệt chủng Polpot thì các nước có nền văn minh ngàn năm như Anh Pháp , Tây Ban nha ....cũng phải công nhận.
Lưu ý : quần chúng các nền văn minh này không ăn thịt chó vì lý do "nhân đạo" nhưng lại xem dân Campuchia không bằng một con chó. Các bạn nghĩ dân mấy nước này toàn lũ chó má hết sao ? Không , chỉ là nhà cầm quyền vâng mệnh thiên triều đến nỗi không dám mở mồm cất tiếng nói của lương tri.
Thiên Triều Mỹ Chống ai , đánh ai hay nâng bi ai thì đám thuộc quốc răm rắp làm theo bất chấp sĩ diện, lương tri cũng như nồi cơm hay máu con em mình.
Rõ ràng Việt Nam chưa bao giờ phải vâng mệnh Trung Quốc trong tất cả các vấn đề mà Trung Quốc gặp phải. Trung Quốc xích mích với Ấn Độ , Nhật Bản , Hàn Quốc , Philippin , Nhật ....chứ chả hiền lành yên phận gì.
Thế giới có ai sắp choảng nhau là Bộ Ngoại giao Việt Nam luôn "lấy làm quan ngại ..... Mong muốn các bên kiềm chế giải quyết bằng hội đàm ". Từ khi biết coi tivi, nghe đài , hơn 20 năm nay tôi đã thuộc lòng quan điểm ngoại giao không xía mũi vào chuyện người khác của Nhà nước Việt Nam.
Về Quốc Phòng , Việt Nam chả gia nhập khối này khối nọ. Trang bị quân đội thế nào , mua sắm vũ khí gì , mua của ai là việc riêng của Việt Nam. Trung Quốc không (dám ) ý kiến ý cò gì cả. Việt Nam làm ăn kinh tế giao lưu giao thông với nước nào Trung Quốc cũng không thể can thiệp.
Việt Nam có kim ngạch thương mại hàng trăm tỉ USD với Trung Quốc , điều này được các nhơn sĩ chấy thức , trẻ trâu bám vào la liếm "Việt Nam phụ thuộc Trung Quốc". Mới nghe qua thấy có lý ghê , nhưng cái lý này chỉ gạt được con nit. Một nền kinh tế khổng lồ như Trung Quốc có chung đường biên giới trong tình trạng hòa bình - bang giao ( ít nhất trong 24 năm ) thì kim ngạch buôn bán to cỡ đó có gì lạ ? Gọi là phụ thuộc hay lệ thuộc không hoàn toàn đúng. Bởi vì Trung Quốc không thể cúp cầu dao điện hay đóng van khí đốt - dầu lửa là Việt Nam ....tối thui. Trung Quốc không thể rút vốn một cái là hệ thống ngân hàng của Việt Nam sập cái một hay giá bất động sản rơi tự do. Đúng là mua bán với Trung Quốc nhiều thật nhưng đó chưa phải là con dao Trung Quốc nắm đằng chuôi để dọa nạt , ép Việt Nam vâng lời họ. Kinh tế Trung Quốc là con dao họ nắm chuôi thật thì vấn đề tranh chấp biển - đảo hay đóng quân tại Cam Ranh đã được giải quyết cái rẹt trong một cuộc nhậu rồi. Tất nhiên , một nền kinh tế vững chắc , toàn diện là phải mua bán làm ăn với rất nhiều thị trường , không thể "xếp tất cả trứng vào một giỏ" bài học Cá Ba Sa và Tôm sú vẫn còn nóng hổi : Mỹ giở quẻ một cái hàng triệu Nông dân Nam bộ cầm nhà , bán ao, nợ đầy đầu.
Túm lại cái luận điệu "Việt Nam là một tỉnh Trung Quốc" hay "sân sau Trung Quốc" là nói cho sướng mồm , nói cho thõa cái ác cảm với Đảng Cộng Sản Việt Nam và để tư duy cuồng Mỹ được tự do bay cao chứ chẳng có bằng chứng cụ thể nào. Việt Nam độc lập thực sự với Trung Quốc thì gào rú "thoát Háng , Thoát Tàu" kiểu gì?. Cái hội thảo "Thót Trung" to vật vã của anh Chu Hảo chẳng qua là mớ giấy lộn với hàng đống thứ ngớ ngẩn láo toét , dân mạng chả xem vào đâu. Tiếc cho anh Chu Hảo là cái hội thảo này diễn ra sau khi Trung Quốc rút giàn khoan HD981 về rồi. Không thì nước bọt của nhơn sĩ văng khắp năm châu bốn bể.
Trung Quốc chả tốt đẹp gì , mưu mô độc bá Biển Đông họ chả giấu diếm. Nhưng ít nhất tại thời điểm này hai nước vẫn chưa bên bờ vực chiến tranh, hiện trạng kiểm soát các vùng biển đảo của Việt Nam vẫn giữ nguyên. Việt Nam cũng chả phải sân sau hay đồng minh của Trung Quốc nên những kẻ gào rú "thoát Trung" thực chất là muốn kích động tâm lý bài Hoa của người dân , dẫn đến các hành vi quá khích ( như thằng cha Sam- ray bên Cam xúi dân Cam chống Việt Nam). Tâm lý bài Hoa và quá khích cốt chỉ dẫn đến viễn cảnh hai nước bụp nhau chứ chả giải quyết được cái gì. Cái mà họ muốn đúng là như thế : Việt Trung - bụp nhau , Mỹ nhảy vào kiếm tí chút.
Tâm lý không ưa Trung Quốc của người Việt Nam là bình thường dễ hiểu. Tuy nhiên có những thành phần "cuồng chống Tàu" hết sức kỳ quặc. Đại khái họ ghét nhà nào là ghét luôn khách khứa ra vào nhà đó, ghét cả thằng bỏ gaz, thằng bán gạo hay bà bán nước mắm cho nhà ấy. Người Việt mình nhiều người thấy Nga bắt tay với Trung Quốc là khó chịu nói thật với các bạn là tôi thấy rất giống mấy bà ở quê.
Cứ hàng xóm kèn cựa, ghét nhau mà ai qua chơi là thành ra ghét luôn cả người đó. Nhưng thấy bà nào túm năm tụm bảy cùng mình để rủa cái nhà hàng xóm "chết tiệt" là tay bắt mặt mừng, là thân thiết này nọ khác kia mà không biết rằng sẽ có ngày cái đám miệng lưỡi ấy nó cầm dao đâm sau lưng mà không biết.
Bạn thấy phong cách "ngoại giao lúa nước" của người Việt Nam mình qua ví dụ thực tế đó chưa?
Trung Quốc hay Nga hay Mỹ thì nước nào cũng có mặt này mặt kia và bạn nghĩ người Việt mình không vậy hay sao? Quan hệ với nhau ở đời vốn không qua nổi qui luật tự nhiên: Con bò nó ở lại một cánh đồng vì có cỏ cho nó ăn. Hạn hán, lụt lội, cỏ hết thì nó cũng tìm đi cánh đồng khác chứ ở đó mà chết đói hay sao?
Cái nước Việt Nam bé tẹo bằng con kiến, rừng vàng biển bạc ở đâu chẳng thấy chứ trừ khi nào nước biển trở thành một nguồn tài nguyên làm giàu thì may ra nước Việt Nam mới có thể được gọi tạm là giàu tài nguyên. Còn thời buổi này không vàng thì kim cương, không khí đốt thì dầu mỏ, không quặng sắt thì Titan chứ cái đất đỏ bazan gì gì đó nhà mình giỏi lắm trồng được vài cây sắn, dăm cây chè là hết chứ có gì mà giàu, có gì để cho các nước lớn quan tâm?
Nga bị cấm vận, Việt Nam không đủ sức giải vây. Nga bị tấn công, Việt Nam không có bất cứ thiết bị nào giúp họ bảo vệ tổ quốc. Vậy thì Việt Nam lấy gì để có thể trở thành đồng minh chiến lược với nước này nước kia?
Giỏi lắm thì có thể trở thành cửa ngõ để ra vào khối Đông Dương hoặc để cho Mỹ sử dụng làm điểm tựa, lâu lâu nó chạy qua đâm trộm Trung Quốc vài nhát dao rồi nó rút về nước, để lại sự tức giận của người Trung Quốc đổ lên đầu Việt Nam.
Trong khi đó BRICS là sự sống còn của nền kinh tế lớn của 5 nước trên thế giới hiện nay mà cho tới giờ duy nhất khối đó có khả năng đối đầu với trên 730 căn cứ quân sự của Mỹ ở nước ngoài. Cũng là BRICS có khả năng duy nhất đối trọng với đồng USD hiện đang chiếm tới 60% số ngoại tệ đang lưu hành trên thế giới. Và không gì khác ngoài BRICS đang là sự sống còn của nền kinh tế nước Nga và sự tồn vong của dân tộc họ nên tất nhiên Nga phải quan hệ với Trung Quốc, với Ấn độ, với Brasil, với Nam Phi. Nhưng nó hay ở chỗ, Nga bắt tay với Ấn độ không ai nói gì. Nga bắt tay với Brasil cũng im như thóc và chỉ có Nga bắt tay với Trung Quốc thì cả cái "làng Việt Nam" bỗng chốc rộ lên phong trào "thoát Trung"!??
Kiểu hành xử nhà quê , tủn mủn như phụ nữ ( xin lỗi một nửa thế giới nha ) của dân cuồng chống Tàu. nghe đã thấy buồn cười rồi. Tai hại hơn ,nó lại vô tình cổ vũ cho các nhơn sĩ chấy thức cuồng Mỹ " đấy , thấy chưa , người bạn lớn (Nga) bắt tay với Tàu rồi , Việt Nam giờ còn ai nữa đâu , chỉ có Mỹ cứu thôi , Mỹ , Mỹ và Mỹ (vạn tuế". )
Bao Bất Đồng -Khai Phùng
"Dư Luận Viên" từ tưởng tượng cho đến ....huyền thoại.
Nhớ trước kia mình cũng có trong bảng phong thần này =)
Sự tích : ngày xửa ngày xưa có ông quan họ Hồ trò chuyện với một tay phóng viên họ Đào. Ông quan cao hứng phun ra cái đề án mà ông tâm đắc rằng thì là sẽ tuyển 900 tay bút chiến để đấu với các thế lực đang âm mưu diễn biến hòa bình. Tay phóng viên nọ tương ngay bài phỏng vấn lên báo. Và thế là từ "Dư luận viên" được sinh ra để chỉ 900 con người trong tưởng tượng của ông quan nọ. Ai cũng có thể thành một trong 900 người ấy nếu há mồm cãi các anh Rận chủ , Vịt Tiềm , ba que ...
Ông quan họ Hồ kia quan nghiệp của ông có gì đặc sắc , quá trình cống hiến cho đất nước thế nào tui không biết. Nhưng theo tui thì "Dư Luận Viên" là một di sản sáng chói ông để lại cho hậu thế.
Trong suy nghĩ của làng phởn , làng dâm chủ "Dư luận viên" có lẽ là một tổ chức bí ẩn nhất hành tinh.Bí ẩn còn hơn CIA, Hội Tam Hoàng , Hội Tam điểm , Al queda.... Không ai biết trụ sở của nó đặt ở đâu , mạng lưới tổ chức ra sao,cách thức tuyển dụng nhân sự thế nào. Vì thế nên các tin rò rỉ dạng "hé lộ chế độ lương bổng DLV"," rò rỉ hình ảnh nơi làm việc của DLV" cứ nhan nhản , phần nào làm thỏa mãn trí tưởng tượng (bệnh hoạn) của nhiều người.
Dư luận viên là một từ đầy ám ảnh đối với các anh phởn động. Thật ra mạng xã hội hay blog vai trò của nó đơn giản chỉ là nơi phát ngôn của người dùng. Chỉ có vậy mà các anh ấy ( vịt tiềm , ba que, dâm chủ ) sợ thế nhỉ ? Các anh có quyền nói lên quan điểm của các anh thì người khác cũng có cái quyền ấy. Sao lại sợ tiếng nói của người ta mà chụp mũ" Dư luận viên"( một thế lực "đáng sợ" ). Nhìn cái cách Vịt tiềm giãy nãy giận hờn CEO Facebook "tại sao tiếp tay cho Dư Luận Viên" thiệt buồn cười hết sức.
Mấy năm qua các anh ấy vẫn chưa đưa ra một bằng chứng nào chứng minh sự tồn tại của tổ chức "Dư Luận Viên". "Dư luận viên" theo cách nhìn của đa số có vẻ giống "ông Kẹ" mà người lớn dùng để hù con nít. Ông Kẹ bao nhiêu tuổi , sống ở đâu , có mấy vợ ,có mặc sịp hay không con nít không đứa nào biết nhưng mẹ nó quát "nín ! Ông Kẹ bắt đi bây giờ" là tụi nó Im thin thít. Vịt tiềm , Ba que , rận chủ sợ "Dư Luận Viên" không khác gì con nit sợ ông kẹ. ( Thốn quá nha )
Một tổ chức (Dư Luận Viên) tồn tại trong tưởng tượng thì làm sao nhận dạng ? Làng phởn ban hành hẳn một cẩm nang nhận dạng Dư Luận Viên. Người dùng mạng xã hội /blog được cho là Dư luận Viên nếu có các dấu hiệu như sau :
- để avatar ảnh Bác Hồ hay bác Giáp
- có các phát ngôn chỉ trích "dâm chủ"
- ủng hộ nhà nước CHXHCN Việt Nam
Với "cẩm nang" này thì ôi thôi , "Dư Luận Viên" ắt là một tổ chức có hàng triệu thành viên. Nói riêng thì fanpage "Hội những người ghét bọn phản động" hay "Đơn vị Tác chiến điện tử ","Hoàng Sa - Trường Sa" vv...vv là các chi nhánh"Dư Luận Viên" với cả trăm ngàn thành viên. Nói của đáng tội ,với một ổ "Dư Luận viên" như thế" , chỉ cần mỗi người tè một phát thì Vịt Tiềm cứ gọi là chết đuối trong biển nước *** !!!
Hồi chiến tranh Việt Nam , mỗi anh Lính Mỹ chân ướt chân ráo qua Việt Nam tham chiến đều phải học một buổi "nhận dạng Charlie( Việt Cộng) ". Một sĩ quan Mỹ sẽ chiếu các hình ảnh về Charlie và lồng tiếng dư lày "Họ đa số rất trẻ" "trông họ lam lũ" " họ mặc baba ( áo bà ba) , cổ thường quấn khăn". Với tiêu chí nhận dạng Việt Cộng như rứa thì quá nửa dân số Miền Nam là Việt Cộng còn gì. Lính Mỹ , lính Hàn tha hồ mà thảm sát thường dân (ai bảo trông giống Charlie làm chi ). Ngẫm lại mới thấy giật mình , cẩm nang nhận dạng "Dư Luận Viên" và kiểu "đồ sát facebook Dư Luận Viên" của Vịt Tiềm không khác gì Mỹ - Ngụy ngày xưa là mấy. Thật rùng rơn nếu như Việt Tân nắm chính quyền và bắt đầu "đại khai sát giới" những ai chống họ thì khối người chết oan. ( Luật 10-59 và máy chém của Diệm một lần nữa tái hiện là cái chắc ). Cho dù tội ác của Mỹ - Ngụy là không thể chối cãi nhưng ít nhất Mặt Trận Dân Tộc giải phóng Miền Nam vẫn là một tổ chức có thật dù trụ sợ họ di động như xe hủ tiếu gõ (để tránh bom , chống càn ), còn Việt Tân và rận chủ lại dựng lên một tổ chức theo trí tưởng tượng , gom người bất đồng quan điểm vào tổ chức đó và ....ám sát Faecbook. (Quá xá ngớ ngẩn và buồn cười vì họ luôn to mồm kêu gào tự do ngôn luận )
Tại sao khá nhiều người tin rằng "Dư Luận Viên" có thật ?
Huyền thoại "Dư Luận Viên" không chỉ Vịt Tiềm và Rân chủ , Ba que tin sái cổ là thật mà còn có kha khá người tin theo. Lý do hết sức dễ hiểu vì các hội nhóm chống phản động , hội cờ đỏ, các blogger làm quá tốt vai trò phản biện các luận điểm lươn lẹo sai trái của các tổ chức chống phá nhà nước. Họ cũng nhiều lần vạch mặt các nhơn sĩ yêu nước giả cầy, các tổ chức phản động lợi dụng tôn giáo cho âm mưu chính trị. Tuy hoạt động tự phát nhưng hàm lượng chất xám trong các bài phản biện của "Dư Luận Viên" rất cao , chính điều này làm nhiều người ngộ nhận rằng Dư Luận Viên đúng là một chức có thật , được đào tạo bài bản.
Ngẫm lại thấy cũng thú vị đấy chứ. Anh quần chúng cần lao như tôi đây chơi facebook giải trí (nói dóc , ngắm ảnh hot girl, tán gái ...) và bộc lộ quan điểm của mình "tôi phản đối điều này" "tôi đồng ý với cái kia". Tôi sử dụng quyền tự do ngôn luận mà hiến pháp đảm bảo cho tôi ,ấy thế mà tôi thành một "ông Kẹ" với Việt Tân , ba que , rận chủ.
Các bạn có cảm thấy cảm giác làm ông kẹ rất ...yomost không ?
Ông quan họ Hồ kia quan nghiệp của ông có gì đặc sắc , quá trình cống hiến cho đất nước thế nào tui không biết. Nhưng theo tui thì "Dư Luận Viên" là một di sản sáng chói ông để lại cho hậu thế.
Trong suy nghĩ của làng phởn , làng dâm chủ "Dư luận viên" có lẽ là một tổ chức bí ẩn nhất hành tinh.Bí ẩn còn hơn CIA, Hội Tam Hoàng , Hội Tam điểm , Al queda.... Không ai biết trụ sở của nó đặt ở đâu , mạng lưới tổ chức ra sao,cách thức tuyển dụng nhân sự thế nào. Vì thế nên các tin rò rỉ dạng "hé lộ chế độ lương bổng DLV"," rò rỉ hình ảnh nơi làm việc của DLV" cứ nhan nhản , phần nào làm thỏa mãn trí tưởng tượng (bệnh hoạn) của nhiều người.
Dư luận viên là một từ đầy ám ảnh đối với các anh phởn động. Thật ra mạng xã hội hay blog vai trò của nó đơn giản chỉ là nơi phát ngôn của người dùng. Chỉ có vậy mà các anh ấy ( vịt tiềm , ba que, dâm chủ ) sợ thế nhỉ ? Các anh có quyền nói lên quan điểm của các anh thì người khác cũng có cái quyền ấy. Sao lại sợ tiếng nói của người ta mà chụp mũ" Dư luận viên"( một thế lực "đáng sợ" ). Nhìn cái cách Vịt tiềm giãy nãy giận hờn CEO Facebook "tại sao tiếp tay cho Dư Luận Viên" thiệt buồn cười hết sức.
Mấy năm qua các anh ấy vẫn chưa đưa ra một bằng chứng nào chứng minh sự tồn tại của tổ chức "Dư Luận Viên". "Dư luận viên" theo cách nhìn của đa số có vẻ giống "ông Kẹ" mà người lớn dùng để hù con nít. Ông Kẹ bao nhiêu tuổi , sống ở đâu , có mấy vợ ,có mặc sịp hay không con nít không đứa nào biết nhưng mẹ nó quát "nín ! Ông Kẹ bắt đi bây giờ" là tụi nó Im thin thít. Vịt tiềm , Ba que , rận chủ sợ "Dư Luận Viên" không khác gì con nit sợ ông kẹ. ( Thốn quá nha )
Một tổ chức (Dư Luận Viên) tồn tại trong tưởng tượng thì làm sao nhận dạng ? Làng phởn ban hành hẳn một cẩm nang nhận dạng Dư Luận Viên. Người dùng mạng xã hội /blog được cho là Dư luận Viên nếu có các dấu hiệu như sau :
- để avatar ảnh Bác Hồ hay bác Giáp
- có các phát ngôn chỉ trích "dâm chủ"
- ủng hộ nhà nước CHXHCN Việt Nam
Với "cẩm nang" này thì ôi thôi , "Dư Luận Viên" ắt là một tổ chức có hàng triệu thành viên. Nói riêng thì fanpage "Hội những người ghét bọn phản động" hay "Đơn vị Tác chiến điện tử ","Hoàng Sa - Trường Sa" vv...vv là các chi nhánh"Dư Luận Viên" với cả trăm ngàn thành viên. Nói của đáng tội ,với một ổ "Dư Luận viên" như thế" , chỉ cần mỗi người tè một phát thì Vịt Tiềm cứ gọi là chết đuối trong biển nước *** !!!
Hồi chiến tranh Việt Nam , mỗi anh Lính Mỹ chân ướt chân ráo qua Việt Nam tham chiến đều phải học một buổi "nhận dạng Charlie( Việt Cộng) ". Một sĩ quan Mỹ sẽ chiếu các hình ảnh về Charlie và lồng tiếng dư lày "Họ đa số rất trẻ" "trông họ lam lũ" " họ mặc baba ( áo bà ba) , cổ thường quấn khăn". Với tiêu chí nhận dạng Việt Cộng như rứa thì quá nửa dân số Miền Nam là Việt Cộng còn gì. Lính Mỹ , lính Hàn tha hồ mà thảm sát thường dân (ai bảo trông giống Charlie làm chi ). Ngẫm lại mới thấy giật mình , cẩm nang nhận dạng "Dư Luận Viên" và kiểu "đồ sát facebook Dư Luận Viên" của Vịt Tiềm không khác gì Mỹ - Ngụy ngày xưa là mấy. Thật rùng rơn nếu như Việt Tân nắm chính quyền và bắt đầu "đại khai sát giới" những ai chống họ thì khối người chết oan. ( Luật 10-59 và máy chém của Diệm một lần nữa tái hiện là cái chắc ). Cho dù tội ác của Mỹ - Ngụy là không thể chối cãi nhưng ít nhất Mặt Trận Dân Tộc giải phóng Miền Nam vẫn là một tổ chức có thật dù trụ sợ họ di động như xe hủ tiếu gõ (để tránh bom , chống càn ), còn Việt Tân và rận chủ lại dựng lên một tổ chức theo trí tưởng tượng , gom người bất đồng quan điểm vào tổ chức đó và ....ám sát Faecbook. (Quá xá ngớ ngẩn và buồn cười vì họ luôn to mồm kêu gào tự do ngôn luận )
Tại sao khá nhiều người tin rằng "Dư Luận Viên" có thật ?
Huyền thoại "Dư Luận Viên" không chỉ Vịt Tiềm và Rân chủ , Ba que tin sái cổ là thật mà còn có kha khá người tin theo. Lý do hết sức dễ hiểu vì các hội nhóm chống phản động , hội cờ đỏ, các blogger làm quá tốt vai trò phản biện các luận điểm lươn lẹo sai trái của các tổ chức chống phá nhà nước. Họ cũng nhiều lần vạch mặt các nhơn sĩ yêu nước giả cầy, các tổ chức phản động lợi dụng tôn giáo cho âm mưu chính trị. Tuy hoạt động tự phát nhưng hàm lượng chất xám trong các bài phản biện của "Dư Luận Viên" rất cao , chính điều này làm nhiều người ngộ nhận rằng Dư Luận Viên đúng là một chức có thật , được đào tạo bài bản.
Ngẫm lại thấy cũng thú vị đấy chứ. Anh quần chúng cần lao như tôi đây chơi facebook giải trí (nói dóc , ngắm ảnh hot girl, tán gái ...) và bộc lộ quan điểm của mình "tôi phản đối điều này" "tôi đồng ý với cái kia". Tôi sử dụng quyền tự do ngôn luận mà hiến pháp đảm bảo cho tôi ,ấy thế mà tôi thành một "ông Kẹ" với Việt Tân , ba que , rận chủ.
Các bạn có cảm thấy cảm giác làm ông kẹ rất ...yomost không ?
Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014
"Thư gửi bố " làm ba tờ báo lớn mất 180 triệu
Theo Vietnamnet
Thanh tra Bộ TT&TT vừa quyết định xử phạt vi phạm hành chính đối với báo Tiền Phong, báo điện tử Đất Việt và điện tử Kiến thức do "thông tin sai sự thật gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng".
Thanh tra Bộ TT&TT vừa quyết định xử phạt vi phạm hành chính đối với báo Tiền Phong, báo điện tử Đất Việt và điện tử Kiến thức do "thông tin sai sự thật gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng".
Quyết định do Chánh Thanh tra Bộ TT&TT Nguyễn Văn Hùng ký hôm nay nêu mức xử phạt 60 triệu đồng đối với mỗi tờ báo trên.
Hành vi vi phạm hành chính của các báo, theo quyết định này, là "thông tin sai sự thật gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng".
Trong ngày 7/8, báo điện tử Đất Việt đã đăng "Bài văn của trẻ khiến giáo viên và phụ huynh ngã ngửa", tờ Tiền Phong đăng "Thư gửi bố: Chú CA phường ngày nào cũng đến ăn cơm" trên chuyên trang Tấm gương. Hôm sau, 8/8, báo điện tử Kiến thức có bài "Xôn xao con gái gửi thư cho bố công tác xa".
Quyết định xử phạt 3 báo của Thanh tra Bộ TT&TT dựa trên điểm a, khoản 5, điều 8 nghị định 159/2013/NĐ-CP tháng 11/2013 quy định xử phạt vi phạm hành chính trong hoạt động báo chí, xuất bản.
H.Anh
Một phần bức thư ngụy tạo |
Thực tế bức thư ngụy tạo này là một trò ngụy tạo đã được cáo báo lớn như Tiền Phong đăng lên gây phẫn nộ trong dư luận . Việc sử phạt 3 tờ báo trên chỉ là hành động giết gà dạo khỉ , tuy nhiên đó cũng là quyết tâm của bộ 4T trong việc chống Lều Báo hiện nay làm hàng loạt trang mạng và các báo khác đều phải gỡ tin bài này .
"NGOẠI GIAO LÚA NƯỚC"
Người Việt mình nhiều người thấy
Nga bắt tay với Trung Quốc là khó chịu nói thật với các bạn là tôi thấy rất giống
mấy bà ở quê.
Cứ hàng xóm kèn cựa, ghét nhau mà ai qua chơi là thành ra ghét luôn cả người đó. Nhưng thấy bà nào túm năm tụm bảy cùng mình để rủa cái nhà hàng xóm "chết tiệt" là tay bắt mặt mừng, là thân thiết này nọ khác kia mà không biết rằng sẽ có ngày cái đám miệng lưỡi ấy nó cầm dao đâm sau lưng mà không biết.
Bạn thấy phong cách "ngoại giao lúa nước" của người Việt Nam mình qua ví dụ thực tế đó chưa?
Trung Quốc hay Nga hay Mỹ thì nước nào cũng có mặt này mặt kia và bạn nghĩ người Việt mình không vậy hay sao? Quan hệ với nhau ở đời vốn không qua nổi qui luật tự nhiên: Con bò nó ở lại một cánh đồng vì có cỏ cho nó ăn. Hạn hán, lụt lội, cỏ hết thì nó cũng tìm đi cánh đồng khác chứ ở đó mà chết đói hay sao?
Cái nước Việt Nam bé tẹo bằng con kiến, rừng vàng biển bạc ở đâu chẳng thấy chứ trừ khi nào nước biển trở thành một nguồn tài nguyên làm giàu thì may ra nước Việt Nam mới có thể được gọi tạm là giàu tài nguyên. Còn thời buổi này không vàng thì kim cương, không khí đốt thì dầu mỏ, không quặng sắt thì Titan chứ cái đất đỏ bazan gì gì đó nhà mình giỏi lắm trồng được vài cây sắn, dăm cây chè là hết chứ có gì mà giàu, có gì để cho các nước lớn quan tâm?
Nga bị cấm vận, Việt Nam không đủ sức giải vây. Nga bị tấn công, Việt Nam không có bất cứ thiết bị nào giúp họ bảo vệ tổ quốc. Vậy thì Việt Nam lấy gì để có thể trở thành đồng minh chiến lược với nước này nước kia?
Giỏi lắm thì có thể trở thành cửa ngõ để ra vào khối Đông Dương hoặc để cho Mỹ sử dụng làm điểm tựa, lâu lâu nó chạy qua đâm trộm Trung Quốc vài nhát dao rồi nó rút về nước, để lại sự tức giận của người Trung Quốc đổ lên đầu Việt Nam.
Trong khi đó BRICS là sự sống còn của nền kinh tế lớn của 5 nước trên thế giới hiện nay mà cho tới giờ duy nhất khối đó có khả năng đối đầu với trên 730 căn cứ quân sự của Mỹ ở nước ngoài. Cũng là BRICS có khả năng duy nhất đối trọng với đồng USD hiện đang chiếm tới 60% số ngoại tệ đang lưu hành trên thế giới. Và không gì khác ngoài BRICS đang là sự sống còn của nền kinh tế nước Nga và sự tồn vong của dân tộc họ nên tất nhiên Nga phải quan hệ với Trung Quốc, với Ấn độ, với Brasil, với Nam Phi. Nhưng nó hay ở chỗ, Nga bắt tay với Ấn độ không ai nói gì. Nga bắt tay với Brasil cũng im như thóc và chỉ có Nga bắt tay với Trung Quốc thì cả cái "làng Việt Nam" bỗng chốc rộ lên phong trào "thoát Trung" hay "thoát Nga"!??
-KP-Khai Phùng
Cứ hàng xóm kèn cựa, ghét nhau mà ai qua chơi là thành ra ghét luôn cả người đó. Nhưng thấy bà nào túm năm tụm bảy cùng mình để rủa cái nhà hàng xóm "chết tiệt" là tay bắt mặt mừng, là thân thiết này nọ khác kia mà không biết rằng sẽ có ngày cái đám miệng lưỡi ấy nó cầm dao đâm sau lưng mà không biết.
Bạn thấy phong cách "ngoại giao lúa nước" của người Việt Nam mình qua ví dụ thực tế đó chưa?
Trung Quốc hay Nga hay Mỹ thì nước nào cũng có mặt này mặt kia và bạn nghĩ người Việt mình không vậy hay sao? Quan hệ với nhau ở đời vốn không qua nổi qui luật tự nhiên: Con bò nó ở lại một cánh đồng vì có cỏ cho nó ăn. Hạn hán, lụt lội, cỏ hết thì nó cũng tìm đi cánh đồng khác chứ ở đó mà chết đói hay sao?
Cái nước Việt Nam bé tẹo bằng con kiến, rừng vàng biển bạc ở đâu chẳng thấy chứ trừ khi nào nước biển trở thành một nguồn tài nguyên làm giàu thì may ra nước Việt Nam mới có thể được gọi tạm là giàu tài nguyên. Còn thời buổi này không vàng thì kim cương, không khí đốt thì dầu mỏ, không quặng sắt thì Titan chứ cái đất đỏ bazan gì gì đó nhà mình giỏi lắm trồng được vài cây sắn, dăm cây chè là hết chứ có gì mà giàu, có gì để cho các nước lớn quan tâm?
Nga bị cấm vận, Việt Nam không đủ sức giải vây. Nga bị tấn công, Việt Nam không có bất cứ thiết bị nào giúp họ bảo vệ tổ quốc. Vậy thì Việt Nam lấy gì để có thể trở thành đồng minh chiến lược với nước này nước kia?
Giỏi lắm thì có thể trở thành cửa ngõ để ra vào khối Đông Dương hoặc để cho Mỹ sử dụng làm điểm tựa, lâu lâu nó chạy qua đâm trộm Trung Quốc vài nhát dao rồi nó rút về nước, để lại sự tức giận của người Trung Quốc đổ lên đầu Việt Nam.
Trong khi đó BRICS là sự sống còn của nền kinh tế lớn của 5 nước trên thế giới hiện nay mà cho tới giờ duy nhất khối đó có khả năng đối đầu với trên 730 căn cứ quân sự của Mỹ ở nước ngoài. Cũng là BRICS có khả năng duy nhất đối trọng với đồng USD hiện đang chiếm tới 60% số ngoại tệ đang lưu hành trên thế giới. Và không gì khác ngoài BRICS đang là sự sống còn của nền kinh tế nước Nga và sự tồn vong của dân tộc họ nên tất nhiên Nga phải quan hệ với Trung Quốc, với Ấn độ, với Brasil, với Nam Phi. Nhưng nó hay ở chỗ, Nga bắt tay với Ấn độ không ai nói gì. Nga bắt tay với Brasil cũng im như thóc và chỉ có Nga bắt tay với Trung Quốc thì cả cái "làng Việt Nam" bỗng chốc rộ lên phong trào "thoát Trung" hay "thoát Nga"!??
-KP-Khai Phùng
“ĐẢ HỔ DIỆT RUỒI” HAY LÀ TRÒ SUY DIỄN THEO KIỂU “TÁT NƯỚC THEO MƯA” CỦA PHẠM CHÍ DŨNG
Viễn/VNCH
Mới đây đọc được bài viết “Sẽ có “đả hổ diệt ruồi ở Việt Nam” của Phạm Chí Dũng-chủ tịch Hội nhà báo độc lập mà cười vỡ cả bụng. Cười vì cái ý tưởng thú vị của anh Phạm Chí Dũng và sự suy diễn mô đi phê trên cả tuyệt vời của anh Dũng.
Nói tới chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” chắc mọi người đều biết đây là chiến dịch chống tham nhũng do ông Tập Cận Bình, chủ tịch Trung Quốc tiến hành nhằm ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng tham nhũng ở quốc gia này. Những cái tên đã được dư luận nhắc tới nhiều thời gian qua như Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang chính là những “con hổ” mà ông Tập Cận Bình đã nhắm tới. Đồng thời ông cũng tuyên bố rằng chiến dịch của ông sẽ tiêu diệt cả hổ lẫn ruồi, thế nên mới có tên là chiến dịch “đả hổ diệt ruồi”.
Không biết có phải khoái khẩu với phong cách của ông Tập không mà Phạm Chí Dũng đã ngay lập tức viết một bài với cái tít giật đùng đùng trên trang BBC: “Sẽ có “đả hổ diệt ruồi” tại Việt Nam”. Nghe tít này nhiều người băn khăn tự hỏi ý của anh Phạm Chí Dũng là gì, cổ vũ cho cuộc chiến chống tham nhũng ở Việt Nam hay là vấn đề gì khác.
Và câu trả lời là Anh Dũng chỉ mượn ý tưởng “đả hổ diệt ruồi” của trung Quốc để đặt tên bài viết cho kêu còn nội dung bài viết thực ra cũng chả có gì mới, vẫn là một sự suy diễn nặng mùi chủ quan và bịa đặt của Phạm Chí Dũng-một phong cách đã trở thành quen thuộc đối với anh trong nhiều bài viết từ trước tới nay.
Với trí tưởng tượng phong phú, Phạm Chí Dũng cho rằng việc giá xăng giảm trong thời gian qua dường như là dấu hiệu của một chiến dịch “Đả hổ diệt ruồi”. Dũng viết: “Dù với tổng mức giảm khiêm tốn 1.430 đồng/lít cho đến ngày 18/8/2014, giá xăng đã trở về gần mức đầu năm 2014. Có thể hiểu khác hơn - một dấu hiệu suy giảm quyền lực của “Phe lợi ích” mà Petrolimex luôn là một đại diện tiêu biểu và xứng đáng?”
Rõ là buồn cười, một sự việc tưởng chừng đơn giản là việc giảm giá xăng lại có thể khiến anh Phạm Chí Dũng liên tưởng tới “đả hổ diệt ruồi”. Nghe có thuyết phục không nhỉ?
Và không chỉ dừng lại ở đó đâu, trí tưởng tượng phong phú của anh còn lên tới mức hoang tưởng khi anh cho rằng đang có “phe lợi ích” và “phe bảo thủ” trong hàng ngũ cán bộ lãnh đạo cấp cao của Việt Nam. Và anh suy diễn thế này: sự giảm giá của Petrolimex chính là một bước thụt lùi của “phe lợi ích” so với “phe bảo thủ”.
Tôi hiểu ý đồ của anh. Anh luôn tung ra các luận điểm cho rằng trong lãnh đạo cấp cao của Việt Nam có phe này phe khác, từ đó làm cho thế giới và nhân dân tin rằng nội bộ lãnh đạo Việt Nam đang có sự mất đoàn kết, chia rẽ bè phái. Thủ đoạn này khá quen thuộc trong hoạt động chiến tranh tâm lý từ trước tới này. Và anh dùng thủ đoạn này trong bối cảnh trước thềm Đại hội Đảng lần thứ XII, e rằng cũng có chút tính toán.
Và tôi không thể nhịn được cười khi đọc đoạn này của anh: “Chỉ có thể một mệnh lệnh thầm kín và khẩn cấp nào đó được truyền xuống từ “Thủ trưởng” mới có thể làm cho con tim tê liệt của tập đoàn xăng dầu độc tôn và độc quyền này phải rung động, khiến họ bắt đầu phải tính đến “hậu sự”, nhằm tránh thoát những đòn roi hiểm hóc có thể phát ra bởi một chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” - ngộ nhỡ sẽ xảy ra đến mức xáo trộn đời sống chính trị ở Việt Nam ngay trong thời gian tới”.
Phải nói là quá khâm phục cho tài suy diễn và bịa đặt của anh Phạm Chí Dũng. Anh mang tiếng là một nhà báo độc lập và là chủ tịch Hôi Nhà báo độc lập nhưng lối viết và những thông tin anh đưa ra không hê có một tí phần trăm nào là trung thực và tin cậy. Chẳng lẽ độc lập là tự do đưa thông tin sai lạc và bịa đặt.
Chính vì lẽ đó mà sau khi bài viết này xuất hiện, một cây bút khác là Nguyễn An Dân đã có một bài viết phản biện lại Phạm Chí Dũng, cũng trên trang BBC với tựa đề: “Nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng có còn độc lập”?
Không biết anh Phạm Chí Dũng đã đọc bài viết này chưa?
Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014
Những người du kích Lugansk,Donetsk phản công !
Như chúng ta đã biết, ngay sau khi đoàn xe cứu trợ của Nga đến được Lugansk thì quân ly khai đã bắt đầu tiến hành chiến dịch phản công. Ở phía nam quân ly khai đã chiếm được gần như toàn bộ biên giới giữa tỉnh Donesk với Nga. Thông tin về việc quân ly khai chiếm được Novoazovsk không được khẳng định. Theo các nguồn tin của U thì các trận đánh vẫn đang diễn ra gần thị trấn này và thị trấn đã bị bao vây bởi quân ly khai đã chiếm được Bezmenoie và Sedovo nằm ở phía tây và đông với Novoazovsk. Quân U đã buộc phải rút về phòng thủ tại Mariupol. Như vậy một phần duyên hải của tỉnh Donesk đã nằm trong tay quân ly khai.
Trong số một loạt các điểm mà quân đội U bị vây, hiện tại chỉ có điểm bị vây gần Ilovaisk là được báo của U khẳng định. Các tiểu đoàn Donbass, Krivbass, Mirotvores, Ivano-Frankovsk, Volin và Dnepr-1 đã bị vây chặt sau khi lực lượng quân đội U, đáng nhẽ phải bọc lót cho các tiểu đoàn này đã rời khỏi vị trí. Chỉ huy tiểu đoàn Dnepr-1 đã yêu cầu TT Poroshenko và Bộ trưởng Quốc phòng Geletei tìm cách can thiệp và xử lý tình huống để cứu những lữ đoàn này. Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn Donbass thì kêu gọi Hội chữ thập đỏ dàn xếp để mở một hành lang nhân đạo cho phép đem ra những thương binh và tử sỹ. Nếu chậm trể một số thương binh có thể sẽ không qua khỏi
Trong số một loạt các điểm mà quân đội U bị vây, hiện tại chỉ có điểm bị vây gần Ilovaisk là được báo của U khẳng định. Các tiểu đoàn Donbass, Krivbass, Mirotvores, Ivano-Frankovsk, Volin và Dnepr-1 đã bị vây chặt sau khi lực lượng quân đội U, đáng nhẽ phải bọc lót cho các tiểu đoàn này đã rời khỏi vị trí. Chỉ huy tiểu đoàn Dnepr-1 đã yêu cầu TT Poroshenko và Bộ trưởng Quốc phòng Geletei tìm cách can thiệp và xử lý tình huống để cứu những lữ đoàn này. Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn Donbass thì kêu gọi Hội chữ thập đỏ dàn xếp để mở một hành lang nhân đạo cho phép đem ra những thương binh và tử sỹ. Nếu chậm trể một số thương binh có thể sẽ không qua khỏi
Thoát Trung , thoát y và công cuộc điếm hóa trí thức ở Việt Nam
Công cuộc thoát trung vào mùa hè này thật ấn tượng , người ta bắt đầu chính sách toàn dân vào nhà chùa để lôi ra bằng được những thứ thuộc về văn hóa "Háng " người ta tìm , lùng sục , thắt cổ lôi ra những món đồ ấy như thời cách mệnh văn hóa ở bên tàu tìm lôi sách vở của đám phản động .
Thấy cảnh ấy hơi nghiệt ngã nên tại hạ lặng lẽ bọc ni lon và cát vào thùng đám sách bói toán quý báu , từ Kinh Dịch , Linh Kỳ kinh , Hám Long kinh đến thôi bối đồ hay tuyển tập bói của đại sư đương đại Thiệu Vĩ Hoa chỉ trực xảy ra biên là đem chôn , chẳng gì thì đó cũng là vật quỹ từ nhũng năm tháng sinh viên thắt bụng để mua sách .
Có lẽ trong chúng ta cũng nhiều người như thế , cũng nhiều người lại hả hê , chẳng gì thì chúng ta từ nay ra chợ mua đồ cũng không phải lo hàng rởm , cũng chẳng cần phải đắn đo suy nghĩ có nên Lạng Sơn , Móng Cái mua đồ mỗi dịp tết hay không ? Nhưng riêng tôi , ngoài mối lo với mấy quyển sách , tôi còn lo lắng nữa , đó là công cuộc Thoát trung ngày nay sẽ làm cho dân tộc Việt ta lần nữa thoát y , tức cởi sạch những gì mình đang có , trần như nhộng vào thế kỉ 21 ?
Lịch sử Việt Nam 4000 năm văn hiến nhưng đã chịu 2 lần thoát y và 1 lần đứt cúc , lần thứ nhất làm ta mất đi toàn bộ giá trị mà 2000 năm hồng hoang của dân tộc , lần 2 làm ta mất sạch toàn bộ những thứ mà dân tộc coi làm của báu : tri thức nghìn năm trung đại độc lập khi con dân nước ta mất đi , hay quên mất chữ cha ông viêt thế nào ?
Thời Minh đốt sách cướp sĩ sau khi vào nước ta làm ta mất đi văn hóa Lý Trần giàu bản sắc khiến thời Lê ,Nguyễn phải bắt chiếc TQ , thời giờ thì còn lố lăng hơn nữa !'
Còn tiếp
Thấy cảnh ấy hơi nghiệt ngã nên tại hạ lặng lẽ bọc ni lon và cát vào thùng đám sách bói toán quý báu , từ Kinh Dịch , Linh Kỳ kinh , Hám Long kinh đến thôi bối đồ hay tuyển tập bói của đại sư đương đại Thiệu Vĩ Hoa chỉ trực xảy ra biên là đem chôn , chẳng gì thì đó cũng là vật quỹ từ nhũng năm tháng sinh viên thắt bụng để mua sách .
Có lẽ trong chúng ta cũng nhiều người như thế , cũng nhiều người lại hả hê , chẳng gì thì chúng ta từ nay ra chợ mua đồ cũng không phải lo hàng rởm , cũng chẳng cần phải đắn đo suy nghĩ có nên Lạng Sơn , Móng Cái mua đồ mỗi dịp tết hay không ? Nhưng riêng tôi , ngoài mối lo với mấy quyển sách , tôi còn lo lắng nữa , đó là công cuộc Thoát trung ngày nay sẽ làm cho dân tộc Việt ta lần nữa thoát y , tức cởi sạch những gì mình đang có , trần như nhộng vào thế kỉ 21 ?
Lịch sử Việt Nam 4000 năm văn hiến nhưng đã chịu 2 lần thoát y và 1 lần đứt cúc , lần thứ nhất làm ta mất đi toàn bộ giá trị mà 2000 năm hồng hoang của dân tộc , lần 2 làm ta mất sạch toàn bộ những thứ mà dân tộc coi làm của báu : tri thức nghìn năm trung đại độc lập khi con dân nước ta mất đi , hay quên mất chữ cha ông viêt thế nào ?
Thời Minh đốt sách cướp sĩ sau khi vào nước ta làm ta mất đi văn hóa Lý Trần giàu bản sắc khiến thời Lê ,Nguyễn phải bắt chiếc TQ , thời giờ thì còn lố lăng hơn nữa !'
Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014
Giáo xư Nguyễn Văn Tuấn và cua bò đường nhựa
Cua bò đường nhựa.
"Việt Nam là phiên bản của Tàu, đặc biệt về tư duy: Theo GS Nguyễn Văn Tuấn (Australia): “Nói “tương đồng” thì có vẻ oai, chứ Tàu nó chỉ xem Việt Nam chỉ là một phiên bản của họ. Chính vì thế mà các quan chức Tàu có thể hống hách và ngổ ngáo trong các tuyên bố như là lời phán của cha mẹ dành cho con. Việt Nam có vùng vẫy hay suy nghĩ gì thì Tàu cũng đoán trước được, vì Việt Nam chỉ học từ Tàu thôi, và đâu có thầy nào (nhất là thầy Tàu) mà dạy cho trò 100% sở trường. Sự lệ thuộc ngoại bang nó ghê gớm ở chỗ làm cho dân tộc không còn tự chủ và độc lập trong suy nghĩ, và người ngoài nhìn vào với ánh mắt khinh thường.”
(Nguyễn Văn Tuấn – Một bản sao của Tàu)
****
Các bạn có thể tin đây là phát ngôn của một vị giáo sư ?
Khoan đi vào vần đề chính của phát biểu , tôi thừa nhận rằng Việt Nam là một xã hội coi trọng người có chữ : một người có bằng cấp học vị , danh tiếng khi cất lời ( đôi khi rất chủ chuối và lố bịch ) thì phát ngôn của họ vẫn có một trọng lượng nào đấy. Cách đây hơn chục năm , khi đọc truyện ngắn của Azit Nexin "tại sao chú mèo cúp đuôi bỏ chạy" , tôi đã cười ngắt nghẻo vì cái thói cuồng người có chữ của dân Thổ Nhĩ Kỳ. Đại khái là có ông nhà văn nọ hấp hối , thấy trước mắt tối sầm nên thều thào "mở cửa ra" rồi nghẻo , chỉ có thế mà thiên hạ xúm lại mổ xẻ bình luận tán dương câu nói ấy. Tôi đã cười mấy anh Thổ để rồi giật mình nhận ra Việt Nam bây giờ chả khác Thổ Nhĩ Kỳ thập niên 80 là mấy. Ngày này năm trước xảy ra bút chiến giữa hai ông đại biểu Quốc Hội Hoàng Hữu Phước và Dương Trung Quốc, có nhiều anh chị bênh ông Quốc thế này " ông ấy nói vậy là đúng còn gì , ông ấy là nhà sử học , là ĐBQH nữa". Ơ hay , nếu ông ấy nói cái gì cũng đúng thi người ta tổ chức ra Quốc Hội làm gì nhỉ ? Xây cái đền đặt ông Quốc vào trong ấy mà thờ như dân Tây Tạng sùng kính Lạt Lai Lạt Ma cho rồi.
Bằng cấp , học vị ...gọi chung là "trí thức" trở thành cái giấy thông hành cho người ta gia nhập sân khấu chính trị,một sân khấu ồn ào nhiều màu sắc , hỉ nộ ái ố đủ cả với anh Diện Háng , anh Quang A , anh chu Hảo , anh Chi Bô- xít , anh Tai Ương ..Cái sân khấu ấy không đưa ra cái gì mới mẻ hơn các phát ngôn của Bùi Hằng , Mẹ Nấm Gấu hay nhà rân chủ "cú có gai " Thùy Trang Nguyễn xứ "cộng Hòa Cali" nhưng được người ta đặc biệt chú ý , thậm chí cả báo chí cũng bê lên trang nhất. Sự khác biệt duy nhất giữa Bùi Hằng và "trí thức " khi chém gió chánh trị chánh em chẳng qua là ....Bằng Cấp!!!
Cái sân khấu nhộn nhịp ấy mang lại cho trí thức một thứ gọi là" danh tiếng."Quần chúng lao động như tôi khi biết danh một trí thức thì trí thức ấy phải có những đóng góp lớn lao cho nước nhà , có những cống hiến cho nhân loại làm rạng danh cho hai chữ Việt Nam. Tôi nhớ mặt , thuộc tên hết thảy trí thức trong cái sân khấu ấy nhưng ai vặn tôi họ đóng góp cái gì cho đất nước thì tôi chịu.
Trí thức, xét cho cùng là một người có trình độ chuyên môn về lĩnh vực nào đó chứ làm gì có ai tinh thông hết mội sự trên đời. Khi một trí thức nhảy sang bình luận chánh trị chánh em thì chắc gì họ đã hơn một một bình luân viên vỉa hè. Chỉ vài năm trước thôi , Giáo Sư Ngô Bảo Châu đã ngẫu hứng như thế và được báo An Ninh thế giới nhắc khéo. Thật ra giáo sư Châu với tuổi trẻ chưa đủ chín chắn để lường được cái hậu quả phát ngôn của mình được làng chống Cộng Cali tận dụng triệt để cho chiến dịch "Tố Cộng - Diệt Cộng" thời internet mà thôi. Chúng ta chắc chưa quên một vị giáo sư Nông Nghiệp bỗng nhiên đề xuất bỏ Tết Ta ăn tết Tay vì các lợi ích kinh tế - văn hóa - hội nhập gì gì đấy để rồi bị dư luận phản ứng , người ta yêu cầu giáo sư tính toán các giá trịnh tinh thần của Tết Ta là bao nhiêu , các lợi ích từ việc ăn tết Tây có bù lỗ được không .Giáo sư lặn mất...
Cái cách vị Gs Nguyễn Văn Tuấn bỗng dưng nhảy xổ sang chuyện chánh trị chánh em buồn cười và lố bịch hơn hai vị giáo sư kể trên rất nhiều. Hai vị ấy có chút hồn nhiên bộc trực , dẫu ý kiến họ có trớt quớt đi nữa người ta cũng không thấy xốn mắt như ông Tuấn. Nói của đáng tội , kiến thức lịch sử - chính trị của vị giáo sư này có khi thua anh xe ôm hay thợ hồ.
1945 ,Việt Nam tuyên bố độc lập thì Mao Trạch Đông còn bị Tưởng Giới Thạch dần cho xấc bấc xang bang thì ai mới là phiên bản của ai ? Việt Nam và Trung Quốc trở thành nước độc lập - thống nhất ( cái này anh Tàu chưa hoàn toàn ) theo hai cách rất khác nhau. Họ là nước lớn , ngàn đời nay vẫn hống hách coi thường lân bang (như một thói quen) , coi thường thì làm gì được nhau ? Nếu có chút hiểu biết lịch sử thì ai cũng biết từ năm 1975 tới nay họ chẳng đạt được cái gì trong mưu đồ thôn tính Việt Nam cả. Việt Nam vẫn cứ là cục xương không gặm được ngay mồm họ. Rất nể vị giáo sư này vì khả năng ...nằm vùng trong bộ chính trị hay văn phòng thủ tướng , ông ta dám quả quyết Việt Nam chỉ học từ Tàu , lãnh đạo bàn cái gì Tàu biết hết. (Khục ).
Tôi không biết người Mỹ , người Nhật ,người Nga , người Hàn Xẻng ...có khinh Việt Nam hay không , họ có khinh Việt Nam vì Việt Nam "học mỗi thầy Tàu" hay chăng nhưng tôi thấy rằng Vị giáo sư này đang Khinh Việt Nam. Tôi có niềm tin rằng khi nào Việt Nam còn chưa thành sân sau của Mỹ , không rập khuôn mô hình "dân chủ Mỹ" thì Ông giáo sư này vẫn cứ khinh Việt Nam vì cái tội không chịu theo Âu - Mỹ. Là một người Việt Nam có lẽ ai cũng biết mấy cái tòa khâm sứ Pháp , chức danh "toàn quyền Đông Dương" là biểu tượng một thời dân tộc ta chịu kiếp nô lệ đắng cay, và đã hơn một lần các cường quốc mua bán trên lưng chúng ta. Một dân tộc đứng lên từ vũng bùn lầy thực dân , phá tan xiềng xích giành lại độc lập , đánh bại cả đế quốc Mỹ là nhờ học ...Thầy Tàu chăng ? Hay giáo sư tin theo mấy anh Chống Cộng Cali rằng Trận Điện Biên Phủ là Tàu đánh Pháp chứ không phải Việt Minh ? Chúng ta đuổi được giặc Mỹ , diệt trừ Polpot, đẩy lui bọn bành trướng Bắc Kinh, từng bước xây dựng quan hệ hợp tác kinh tế với nhiều nước - khu vực là nhờ thầy nào dạy ? Và mới đây nhất Thầy nào dạy chúng ta đuổi được cái cột mốc biên giới HD981 ra khỏi vùng Đặc quyền kinh tế của chúng ta
Với trí thức hợm hĩnh thích đá lộn sân nhằm kiếm danh kiểu này , blogger Doimat-vn nhận xét : "Mấy giáo sư ,tiến sĩ nhất là kiếm được tí danh ở nước ngoài thì cứ ngỡ mình đã là ngôi sao dẫn đường cho dư luận mà không biết được rằng thực ra họ giống như những thực thể mất cân đối trầm trọng nhưng lại cứ thích nói về phần khuyết trong hiểu biết của mình. Các ông có giỏi chuyên môn đến mấy nhưng khi lấn sân sang một lĩnh vực khác một cách vô trách nhiệm ,mù quáng ,tự cao tự đại thì chẳng khác gi tay thợ giỏi hoạn lợn nghĩ mình là bác sĩ chuyên khoa tiết niệu. "
Một đất nước có nhiều trí thức được đào tạo từ các nền giáo dục tiên tiến (Âu - Mỹ - Nhật ...) là một lợi thế trong công cuộc xây dựng đất nước nhưng sẽ là một thảm họa nếu như các tri thức ấy không có tâm và đủ tầm. Trí thức Việt Nam từ nước ngoài về chỉ có một tỷ lệ nhỏ thực sự được coi là trí thức có trí tuệ. Phần lớn họ mắc bệnh sùng bái Mỹ - Phương Tây. Họ tự cho rằng họ thuộc về một thế giới văn minh hơn đồng bào họ , văn minh hơn cả cái nền tảng văn hóa mà họ thừa hưởng từ các thế hệ trước. Họ không khác gì những con cua từ dưới ruộng bò ra đường nhựa và tưởng rằng mình thuộc về thế giới văn minh hơn hẳn giống nòi của mình. Thực chất họ chưa phải là trí thức , chưa có trí tuệ và kiến thức đủ để coi là trí thức. Nói nôm na bọn họ là trí thức dởm ( ý kiến của bạn đọc Trần Vinh ).
Một trí thức đúng nghĩa là phải bước ra thế giới học hỏi những cái gì hay ho của người ta rồi đem về đóng góp cho đất nước chứ không phải cậy mình "về từ thế giới văn minh" mà khinh rẻ đất nước , chà đạp lên các giá trị văn hóa tinh thần của dân tộc.
Bao Bất Đồng
"Việt Nam là phiên bản của Tàu, đặc biệt về tư duy: Theo GS Nguyễn Văn Tuấn (Australia): “Nói “tương đồng” thì có vẻ oai, chứ Tàu nó chỉ xem Việt Nam chỉ là một phiên bản của họ. Chính vì thế mà các quan chức Tàu có thể hống hách và ngổ ngáo trong các tuyên bố như là lời phán của cha mẹ dành cho con. Việt Nam có vùng vẫy hay suy nghĩ gì thì Tàu cũng đoán trước được, vì Việt Nam chỉ học từ Tàu thôi, và đâu có thầy nào (nhất là thầy Tàu) mà dạy cho trò 100% sở trường. Sự lệ thuộc ngoại bang nó ghê gớm ở chỗ làm cho dân tộc không còn tự chủ và độc lập trong suy nghĩ, và người ngoài nhìn vào với ánh mắt khinh thường.”
(Nguyễn Văn Tuấn – Một bản sao của Tàu)
****
Các bạn có thể tin đây là phát ngôn của một vị giáo sư ?
Khoan đi vào vần đề chính của phát biểu , tôi thừa nhận rằng Việt Nam là một xã hội coi trọng người có chữ : một người có bằng cấp học vị , danh tiếng khi cất lời ( đôi khi rất chủ chuối và lố bịch ) thì phát ngôn của họ vẫn có một trọng lượng nào đấy. Cách đây hơn chục năm , khi đọc truyện ngắn của Azit Nexin "tại sao chú mèo cúp đuôi bỏ chạy" , tôi đã cười ngắt nghẻo vì cái thói cuồng người có chữ của dân Thổ Nhĩ Kỳ. Đại khái là có ông nhà văn nọ hấp hối , thấy trước mắt tối sầm nên thều thào "mở cửa ra" rồi nghẻo , chỉ có thế mà thiên hạ xúm lại mổ xẻ bình luận tán dương câu nói ấy. Tôi đã cười mấy anh Thổ để rồi giật mình nhận ra Việt Nam bây giờ chả khác Thổ Nhĩ Kỳ thập niên 80 là mấy. Ngày này năm trước xảy ra bút chiến giữa hai ông đại biểu Quốc Hội Hoàng Hữu Phước và Dương Trung Quốc, có nhiều anh chị bênh ông Quốc thế này " ông ấy nói vậy là đúng còn gì , ông ấy là nhà sử học , là ĐBQH nữa". Ơ hay , nếu ông ấy nói cái gì cũng đúng thi người ta tổ chức ra Quốc Hội làm gì nhỉ ? Xây cái đền đặt ông Quốc vào trong ấy mà thờ như dân Tây Tạng sùng kính Lạt Lai Lạt Ma cho rồi.
Bằng cấp , học vị ...gọi chung là "trí thức" trở thành cái giấy thông hành cho người ta gia nhập sân khấu chính trị,một sân khấu ồn ào nhiều màu sắc , hỉ nộ ái ố đủ cả với anh Diện Háng , anh Quang A , anh chu Hảo , anh Chi Bô- xít , anh Tai Ương ..Cái sân khấu ấy không đưa ra cái gì mới mẻ hơn các phát ngôn của Bùi Hằng , Mẹ Nấm Gấu hay nhà rân chủ "cú có gai " Thùy Trang Nguyễn xứ "cộng Hòa Cali" nhưng được người ta đặc biệt chú ý , thậm chí cả báo chí cũng bê lên trang nhất. Sự khác biệt duy nhất giữa Bùi Hằng và "trí thức " khi chém gió chánh trị chánh em chẳng qua là ....Bằng Cấp!!!
Cái sân khấu nhộn nhịp ấy mang lại cho trí thức một thứ gọi là" danh tiếng."Quần chúng lao động như tôi khi biết danh một trí thức thì trí thức ấy phải có những đóng góp lớn lao cho nước nhà , có những cống hiến cho nhân loại làm rạng danh cho hai chữ Việt Nam. Tôi nhớ mặt , thuộc tên hết thảy trí thức trong cái sân khấu ấy nhưng ai vặn tôi họ đóng góp cái gì cho đất nước thì tôi chịu.
Trí thức, xét cho cùng là một người có trình độ chuyên môn về lĩnh vực nào đó chứ làm gì có ai tinh thông hết mội sự trên đời. Khi một trí thức nhảy sang bình luận chánh trị chánh em thì chắc gì họ đã hơn một một bình luân viên vỉa hè. Chỉ vài năm trước thôi , Giáo Sư Ngô Bảo Châu đã ngẫu hứng như thế và được báo An Ninh thế giới nhắc khéo. Thật ra giáo sư Châu với tuổi trẻ chưa đủ chín chắn để lường được cái hậu quả phát ngôn của mình được làng chống Cộng Cali tận dụng triệt để cho chiến dịch "Tố Cộng - Diệt Cộng" thời internet mà thôi. Chúng ta chắc chưa quên một vị giáo sư Nông Nghiệp bỗng nhiên đề xuất bỏ Tết Ta ăn tết Tay vì các lợi ích kinh tế - văn hóa - hội nhập gì gì đấy để rồi bị dư luận phản ứng , người ta yêu cầu giáo sư tính toán các giá trịnh tinh thần của Tết Ta là bao nhiêu , các lợi ích từ việc ăn tết Tây có bù lỗ được không .Giáo sư lặn mất...
Cái cách vị Gs Nguyễn Văn Tuấn bỗng dưng nhảy xổ sang chuyện chánh trị chánh em buồn cười và lố bịch hơn hai vị giáo sư kể trên rất nhiều. Hai vị ấy có chút hồn nhiên bộc trực , dẫu ý kiến họ có trớt quớt đi nữa người ta cũng không thấy xốn mắt như ông Tuấn. Nói của đáng tội , kiến thức lịch sử - chính trị của vị giáo sư này có khi thua anh xe ôm hay thợ hồ.
1945 ,Việt Nam tuyên bố độc lập thì Mao Trạch Đông còn bị Tưởng Giới Thạch dần cho xấc bấc xang bang thì ai mới là phiên bản của ai ? Việt Nam và Trung Quốc trở thành nước độc lập - thống nhất ( cái này anh Tàu chưa hoàn toàn ) theo hai cách rất khác nhau. Họ là nước lớn , ngàn đời nay vẫn hống hách coi thường lân bang (như một thói quen) , coi thường thì làm gì được nhau ? Nếu có chút hiểu biết lịch sử thì ai cũng biết từ năm 1975 tới nay họ chẳng đạt được cái gì trong mưu đồ thôn tính Việt Nam cả. Việt Nam vẫn cứ là cục xương không gặm được ngay mồm họ. Rất nể vị giáo sư này vì khả năng ...nằm vùng trong bộ chính trị hay văn phòng thủ tướng , ông ta dám quả quyết Việt Nam chỉ học từ Tàu , lãnh đạo bàn cái gì Tàu biết hết. (Khục ).
Tôi không biết người Mỹ , người Nhật ,người Nga , người Hàn Xẻng ...có khinh Việt Nam hay không , họ có khinh Việt Nam vì Việt Nam "học mỗi thầy Tàu" hay chăng nhưng tôi thấy rằng Vị giáo sư này đang Khinh Việt Nam. Tôi có niềm tin rằng khi nào Việt Nam còn chưa thành sân sau của Mỹ , không rập khuôn mô hình "dân chủ Mỹ" thì Ông giáo sư này vẫn cứ khinh Việt Nam vì cái tội không chịu theo Âu - Mỹ. Là một người Việt Nam có lẽ ai cũng biết mấy cái tòa khâm sứ Pháp , chức danh "toàn quyền Đông Dương" là biểu tượng một thời dân tộc ta chịu kiếp nô lệ đắng cay, và đã hơn một lần các cường quốc mua bán trên lưng chúng ta. Một dân tộc đứng lên từ vũng bùn lầy thực dân , phá tan xiềng xích giành lại độc lập , đánh bại cả đế quốc Mỹ là nhờ học ...Thầy Tàu chăng ? Hay giáo sư tin theo mấy anh Chống Cộng Cali rằng Trận Điện Biên Phủ là Tàu đánh Pháp chứ không phải Việt Minh ? Chúng ta đuổi được giặc Mỹ , diệt trừ Polpot, đẩy lui bọn bành trướng Bắc Kinh, từng bước xây dựng quan hệ hợp tác kinh tế với nhiều nước - khu vực là nhờ thầy nào dạy ? Và mới đây nhất Thầy nào dạy chúng ta đuổi được cái cột mốc biên giới HD981 ra khỏi vùng Đặc quyền kinh tế của chúng ta
Với trí thức hợm hĩnh thích đá lộn sân nhằm kiếm danh kiểu này , blogger Doimat-vn nhận xét : "Mấy giáo sư ,tiến sĩ nhất là kiếm được tí danh ở nước ngoài thì cứ ngỡ mình đã là ngôi sao dẫn đường cho dư luận mà không biết được rằng thực ra họ giống như những thực thể mất cân đối trầm trọng nhưng lại cứ thích nói về phần khuyết trong hiểu biết của mình. Các ông có giỏi chuyên môn đến mấy nhưng khi lấn sân sang một lĩnh vực khác một cách vô trách nhiệm ,mù quáng ,tự cao tự đại thì chẳng khác gi tay thợ giỏi hoạn lợn nghĩ mình là bác sĩ chuyên khoa tiết niệu. "
Một đất nước có nhiều trí thức được đào tạo từ các nền giáo dục tiên tiến (Âu - Mỹ - Nhật ...) là một lợi thế trong công cuộc xây dựng đất nước nhưng sẽ là một thảm họa nếu như các tri thức ấy không có tâm và đủ tầm. Trí thức Việt Nam từ nước ngoài về chỉ có một tỷ lệ nhỏ thực sự được coi là trí thức có trí tuệ. Phần lớn họ mắc bệnh sùng bái Mỹ - Phương Tây. Họ tự cho rằng họ thuộc về một thế giới văn minh hơn đồng bào họ , văn minh hơn cả cái nền tảng văn hóa mà họ thừa hưởng từ các thế hệ trước. Họ không khác gì những con cua từ dưới ruộng bò ra đường nhựa và tưởng rằng mình thuộc về thế giới văn minh hơn hẳn giống nòi của mình. Thực chất họ chưa phải là trí thức , chưa có trí tuệ và kiến thức đủ để coi là trí thức. Nói nôm na bọn họ là trí thức dởm ( ý kiến của bạn đọc Trần Vinh ).
Một trí thức đúng nghĩa là phải bước ra thế giới học hỏi những cái gì hay ho của người ta rồi đem về đóng góp cho đất nước chứ không phải cậy mình "về từ thế giới văn minh" mà khinh rẻ đất nước , chà đạp lên các giá trị văn hóa tinh thần của dân tộc.
Bao Bất Đồng
Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014
Một số khái niệm về Quân ủy Trung Ương Việt Nam -Trung Quốc
Hiện nay có nhiều người vẫn còn mơ hồ khó hiểu về cơ cấu của Quân ủy TW Việt Nam và cơ cấu của Quân ủy TW Trung Quốc , qua đó vẫn còn có nhiều nhầm lẫn , nhất là những người thường xuyên sử dụng Wikipedia càng hay bị nhầm lẫn .Để phân biệt điều đó , tôi xin giới thiệu vắn tắt và phân biệt , làm rõ hai đối tượng đó cho các bạn .
1 : Quân ủy trung ương của Việt Nam
Ở Việt Nam Quân ủyTW là từ viết tắt của :Đảng ủy quân sự trung ương .
ĐẢNG ỦY QUÂN SỰ TRUNG ƯƠNG, cơ quan của BCHTƯ ĐCS VN lập ra theo quy định của Điều lệ ĐCS VN, gồm một số ủy viên BCHTƯ công tác trong QĐ và một số ủy viên BCHTƯ công tác ngoài QĐ (do BCT chỉ định) đặt dưới sự lãnh đạo của BCHTƯ mà thường xuyên là BCT, Ban bí thư; có nhiệm vụ nghiên cứu đề xuất để BCHTƯ quyết định những vấn đề về đường lối, nhiệm vụ QS và quốc phòng và lãnh đạo mọi mặt trong QĐ. ĐUQSTƯ có Ban thường vụ gồm bí thư (từ 1978 thường do tổng bí thư BCHTƯ đảm nhiệm), phó bí thư và một số ủy viên. Trong quá trình hoàn thiện sự lãnh đạo của ĐCS VN đối với Quân đội nhân dân Việt Nam, cơ cấu, nhiệm vụ của ĐUQSTƯ được bổ sung, hoàn chỉnh. ĐUQSTƯ được tổ chức từ 1946, với các tên gọi qua từng thời kì: Trung ương quân ủy (1.1946-8.1948), Tổng chính ủy (8.1948-5.1952), Tổng quân ủy (5.1952-1.1961), Quân ủy trung ương (1.1961-12.1982), Hội đồng QS (12.1982-7.1985), ĐUQSTƯ (từ 4.7.1985). Bí thư ĐUQSTƯ qua các thời kì: Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn, Trường Chinh*, Văn Tiến Dũng, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh,Nguyễn Phú Trọng .
Như vậy lãnh đạo Quân ủy Trung ương thường là Tổng bí thư - người lãnh đạo cao nhất của Đảng cộng sản Việt Nam , tuy nhiên không phải lúc nào cũng vậy , đại tướng Võ Nguyên Giáp và đại tướng Văn Tiễn Dũng đều nắm quyền Bộ trưởng bộ Quốc phòng . Điều đó chứng minh Quân ủy TW ở Việt Nam luôn được giao cho những đồng chí trung thành nhất , có khả năng nhất để lãnh đạo , chỉ đạo hoạt động của Quân đội được diễn ra đảm bảo cho chiến thắng tất yếu của dân tộc .
Có câu chuyện về việc Đại tướng Võ Nguyên Giáp và TBT Lê Duẩn . Đó là khi Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã định chuyển giao Bí thư quân ủy TW cho TBT Lê Duẩn vì các nước khác đều như vậy , tuy nhiên TBT Lê Duẩn đã từ chối và đề nghị Đại tướng tiếp tục lãnh đạo Quân ủy cho đến thắng lợi cuối cùng vào mùa xuân năm 1975 .
Người đứng đầu Đảng ủy quân sự là Bí thư đảng ủy , chức vụ này hiện nay ở TW do TBT kiêm nhiệm , ở địa phương do bí thư đảng ủy cùng cấp kiêm nhiệm , điều này được thực hiện theo nghị quyết 51NQ/TW nhằm tăng cường sự lãnh đạo của Đảng với Quân đội , làm phát huy bản sắc , tinh thần và sức mạnh chiến đấu của quân đội nhân dân Việt Nam trong tình hình mới , trong thời điểm trong nước , khu vực và thế giới không phát sinh những biến động và xảy ra chiến tranh quy mô lớn nhưng lại luôn tiềm tàng khả năng xảy ra tranh chấp cục bộ cần có những giải pháp nhất quán về chính trị đi kèm với quân sự .
2:Quân ủy Trung ương của Trung Quốc .
Có nhiều bạn đã cả thấy bối rối khi tìm hiểu về Quân ủy TW TQ vì khi tìm kiếm sẽ xuất hiện 2 đề mục là :Ủy ban quân sự trung ương CHND Trung Hoa /中华人民共和国中央军事委员会
Và
Ủy ban quân sự Trung ương ĐCS Trung Quốc/ 中国共产党中央军事委员会/CMC
Hai cơ quan này đâu mới là cơ quan Quân ủy Trung ương đũng nghĩa ?
Hiện nay trên Wikipedia cho rằng Ủy ban quân sự trung ương CHND Trung Hoa mới đúng là Quân ủy Trung ương . Tuy nhiên chúng ta cần nhìn nhận rõ ràng lại để biết chắc tránh bị nhầm lẫn .
Quân ủy TW là cơ quan của Đảng lãnh đạo Quân đội , là biểu trưng của đội quân kiểu mới -Quân đội công -nông . Vì vậy nếu xét trên điều đó thì chúng ta phải nhìn nhận là Ủy ban quân sự TW ĐCS Trung Quốc kia mới đúng là Quân ủy TW , tương ứng với Đảng ủy quân sự TW của Việt Nam .
Trên thực tế là đúng như vậy !
Tập Cận Bình thường được nhắc đến trong quân đội là chủ tịch Ủy ban quân sự Trung ương ĐCS Trung Quốc , theo tiếng anh hay nói là :the Chairman of the Central Military Commission ( CMC )
Vậy ủy ban quân sự TW CHND Trung Hoa là gì ?
Thực tế ở Việt Nam cũng có một cơ quan như vậy , đó chính là Hội đồng quốc phòng an ninh Việt Nam :
HỘI ĐỒNG QUỐC PHÒNG VÀ AN NINH NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM, tổ chức thuộc cơ quan quyền lực nhà nước trung ương do Quốc hội lập ra theo điều 104 Hiến pháp nước CHXHCN VN (1992). HĐQPVAN có nhiệm vụ: động viên mọi lực lượng, khả năng của đất nước để bảo vệ tổ quốc; khi có chiến tranh, có thể được Quốc hội giao cho những nhiệm vụ và quyền hạn đặc biệt. HĐQPVAN chỉ được lập ra ở cấp trung ương, gồm: chủ tịch (chủ tịch nước giữ chức vụ chủ tịch HĐQPVAN); phó chủ tịch và các ủy viên. Chủ tịch nước đề nghị danh sách các thành viên HĐQPVAN, trình Quốc hội phê chuẩn (không bầu); ủy viên HĐQPVAN không nhất thiết là đại biểu Quốc hội. HĐQPVAN làm việc theo chế độ tập thể và quyết định theo đa số.
Các dịch trên thường được dùng , và khi báo chí nhắc đến Quân ủy TW TQ thì những người hiểu biết sẽ nghĩ ngay đến CMC tức Ủy ban quân sự TW ĐCS Trung Quốc chứ không phải là cơ quan nào khác .
1 : Quân ủy trung ương của Việt Nam
Ở Việt Nam Quân ủyTW là từ viết tắt của :Đảng ủy quân sự trung ương .
ĐẢNG ỦY QUÂN SỰ TRUNG ƯƠNG, cơ quan của BCHTƯ ĐCS VN lập ra theo quy định của Điều lệ ĐCS VN, gồm một số ủy viên BCHTƯ công tác trong QĐ và một số ủy viên BCHTƯ công tác ngoài QĐ (do BCT chỉ định) đặt dưới sự lãnh đạo của BCHTƯ mà thường xuyên là BCT, Ban bí thư; có nhiệm vụ nghiên cứu đề xuất để BCHTƯ quyết định những vấn đề về đường lối, nhiệm vụ QS và quốc phòng và lãnh đạo mọi mặt trong QĐ. ĐUQSTƯ có Ban thường vụ gồm bí thư (từ 1978 thường do tổng bí thư BCHTƯ đảm nhiệm), phó bí thư và một số ủy viên. Trong quá trình hoàn thiện sự lãnh đạo của ĐCS VN đối với Quân đội nhân dân Việt Nam, cơ cấu, nhiệm vụ của ĐUQSTƯ được bổ sung, hoàn chỉnh. ĐUQSTƯ được tổ chức từ 1946, với các tên gọi qua từng thời kì: Trung ương quân ủy (1.1946-8.1948), Tổng chính ủy (8.1948-5.1952), Tổng quân ủy (5.1952-1.1961), Quân ủy trung ương (1.1961-12.1982), Hội đồng QS (12.1982-7.1985), ĐUQSTƯ (từ 4.7.1985). Bí thư ĐUQSTƯ qua các thời kì: Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn, Trường Chinh*, Văn Tiến Dũng, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh,Nguyễn Phú Trọng .
Như vậy lãnh đạo Quân ủy Trung ương thường là Tổng bí thư - người lãnh đạo cao nhất của Đảng cộng sản Việt Nam , tuy nhiên không phải lúc nào cũng vậy , đại tướng Võ Nguyên Giáp và đại tướng Văn Tiễn Dũng đều nắm quyền Bộ trưởng bộ Quốc phòng . Điều đó chứng minh Quân ủy TW ở Việt Nam luôn được giao cho những đồng chí trung thành nhất , có khả năng nhất để lãnh đạo , chỉ đạo hoạt động của Quân đội được diễn ra đảm bảo cho chiến thắng tất yếu của dân tộc .
Có câu chuyện về việc Đại tướng Võ Nguyên Giáp và TBT Lê Duẩn . Đó là khi Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã định chuyển giao Bí thư quân ủy TW cho TBT Lê Duẩn vì các nước khác đều như vậy , tuy nhiên TBT Lê Duẩn đã từ chối và đề nghị Đại tướng tiếp tục lãnh đạo Quân ủy cho đến thắng lợi cuối cùng vào mùa xuân năm 1975 .
Người đứng đầu Đảng ủy quân sự là Bí thư đảng ủy , chức vụ này hiện nay ở TW do TBT kiêm nhiệm , ở địa phương do bí thư đảng ủy cùng cấp kiêm nhiệm , điều này được thực hiện theo nghị quyết 51NQ/TW nhằm tăng cường sự lãnh đạo của Đảng với Quân đội , làm phát huy bản sắc , tinh thần và sức mạnh chiến đấu của quân đội nhân dân Việt Nam trong tình hình mới , trong thời điểm trong nước , khu vực và thế giới không phát sinh những biến động và xảy ra chiến tranh quy mô lớn nhưng lại luôn tiềm tàng khả năng xảy ra tranh chấp cục bộ cần có những giải pháp nhất quán về chính trị đi kèm với quân sự .
2:Quân ủy Trung ương của Trung Quốc .
Có nhiều bạn đã cả thấy bối rối khi tìm hiểu về Quân ủy TW TQ vì khi tìm kiếm sẽ xuất hiện 2 đề mục là :Ủy ban quân sự trung ương CHND Trung Hoa /中华人民共和国中央军事委员会
Và
Ủy ban quân sự Trung ương ĐCS Trung Quốc/ 中国共产党中央军事委员会/CMC
Hai cơ quan này đâu mới là cơ quan Quân ủy Trung ương đũng nghĩa ?
Hiện nay trên Wikipedia cho rằng Ủy ban quân sự trung ương CHND Trung Hoa mới đúng là Quân ủy Trung ương . Tuy nhiên chúng ta cần nhìn nhận rõ ràng lại để biết chắc tránh bị nhầm lẫn .
Quân ủy TW là cơ quan của Đảng lãnh đạo Quân đội , là biểu trưng của đội quân kiểu mới -Quân đội công -nông . Vì vậy nếu xét trên điều đó thì chúng ta phải nhìn nhận là Ủy ban quân sự TW ĐCS Trung Quốc kia mới đúng là Quân ủy TW , tương ứng với Đảng ủy quân sự TW của Việt Nam .
Trên thực tế là đúng như vậy !
Tập Cận Bình thường được nhắc đến trong quân đội là chủ tịch Ủy ban quân sự Trung ương ĐCS Trung Quốc , theo tiếng anh hay nói là :the Chairman of the Central Military Commission ( CMC )
Vậy ủy ban quân sự TW CHND Trung Hoa là gì ?
Thực tế ở Việt Nam cũng có một cơ quan như vậy , đó chính là Hội đồng quốc phòng an ninh Việt Nam :
HỘI ĐỒNG QUỐC PHÒNG VÀ AN NINH NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM, tổ chức thuộc cơ quan quyền lực nhà nước trung ương do Quốc hội lập ra theo điều 104 Hiến pháp nước CHXHCN VN (1992). HĐQPVAN có nhiệm vụ: động viên mọi lực lượng, khả năng của đất nước để bảo vệ tổ quốc; khi có chiến tranh, có thể được Quốc hội giao cho những nhiệm vụ và quyền hạn đặc biệt. HĐQPVAN chỉ được lập ra ở cấp trung ương, gồm: chủ tịch (chủ tịch nước giữ chức vụ chủ tịch HĐQPVAN); phó chủ tịch và các ủy viên. Chủ tịch nước đề nghị danh sách các thành viên HĐQPVAN, trình Quốc hội phê chuẩn (không bầu); ủy viên HĐQPVAN không nhất thiết là đại biểu Quốc hội. HĐQPVAN làm việc theo chế độ tập thể và quyết định theo đa số.
Hiện nay Chủ tịch nước Trương Tấn Sang là chủ tịch và thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là phó chủ tịch , 4 ủy viên lần lượt là bộ trưởng bộ QP , Công an , ngoại giao và chủ tịch quốc hội .
Khi dịch ra tiếng Việt , Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc thường gọi Hội đồng quân sự Trung ương nước CHND Trung Hoa thay vì cách dịch gây nhầm lẫn như Wikipedia :
|
|
Trên thực tế Ủy ban QS TW CHND Trung Hoa được thành lập thay thế Trung Hoa nhân dân cộng hòa quốc quốc phòng ủy viên hội (中华人民共和国国防委员会) một cơ quan giống hệt với hội đồng quốc phòng Việt Nam .
3 :So sánh hai quốc gia
Trên thực tế , kể cả Quân ủy TW ĐCS TQ hay Đảng ủy QS TW Việt Nam đều giống nhau , tuy nhiên khi nói đến Hội đồng Quốc phòng và An ninh Việt Nam khi so với Quân ủy TW CHND Tung Hoa thì của chúng ta hơn hẳn đối phương .
Tại sao ?
Đơn giản là Cơ quân của họ vẫn là cơ quan thuần túy về quân sự , kể cả sau này TQ có thành lập thêm 1 Hội đồng an ninh quốc gia vào năm 2013 thì vẫn không thể nào so sánh được với Hội đồng QP-AN của Việt Nam bởi lẽ Cơ quan Quân ủy TW CHND Trung Hoa chỉ bao gồm giới quân sự , khi xảy ra vấn đề mới hợp tác với các cơ quan khác là ngoại giao và an ninh để giải quyết , còn của ta , Hội đồng QP-AN bản thân đã bao chứ sức mạnh tổng hợp của cả Ngoại giao - An ninh , là sức mạnh tổng hợp . Vì vậy khi xảy ra chiến tranh , chúng ta có thể ngay lập tức thích ứng với tình hình mới , lập tức phát huy sức mạnh của toàn dân , toàn quân để giành lấy chiến thắng , đây cũng chính là biểu trưng của học thuyết chiến tranh nhân dan mà Hồ Chủ tịch đã đề ra , điểm khác biệt cơ bản .
Tuy nhiên Quân ủy TW CHND Trung Hoa là cơ quan thường trực còn Hội đồng QP-AN của ta là cơ quan phi thường trực , chỉ phát huy toàn bộ sức mạnh khi xảy ra thời chiến , đây cũng là điểm khác biệt của Việt Nam với Trung QUốc cũng như các quốc gia khác trên thế giới , điều này được giải thích dựa trên hoàn cảnh của Việt Nam và những cuộc chiến tranh mà Việt Nam tham gia thường là những cuộc chiến tranh vệ quốc , mang tính chất phòng về , không phải là một đội quân dùng để xâm lược .
K9
trong bài sử dụng tư liệu của
Từ điển BKQS Việt Nam
Từ điển BKQS Việt Nam
China ABC
Baidu wiki
Thứ Năm, 14 tháng 8, 2014
Ukraine: Khi những người công nhân chiến thắng lũ phát xít !
Nhà máy ở Lugansk cung cấp cho lực lượng dân quân các loại đạn có thể xuyên qua bất cứ lớp giáp nào.
Các nhà lãnh đạo của các hoạt động chống khủng bố thường phàn nàn về chất lượng kém của áo giáp cung cấp cho chiến binh Ukraina. Theo họ, đó là nguyên nhân cho tỉ lệ thương vong cao như vậy.
Bí mật của tình trạng này rất đơn giản: trước khi chiến tranh một trong những công nhân bình thường ở Lugansk Cartridge đã đề xuất cải tiến đạn súng , có thể xuyên qua áo giáp hạng nặng và có thể đối phó với các loại xe bọc thép của đối phương nhẹ. Sau đó, quản lý của nhà máy xét không hiệu quả đã đề nghị không được thực hiện. Và đạn xuyên giáp 7N10 đã ngừng sản xuất . Lý do cho điều này là đạn 7N10 tương đối đắt tiền so với một viên đạn thông thường.
Chỉ khi sức mạnh của người dân quân kiểm soát Lugansk, và nhà máy đã được giao sản xuất đạn dược với họ phát minh ra viên đạn đặc biệt. Viên đạn đặc biệt này cung cấp 100% xuyên tấm thép 10 mm ở khoảng cách 100 mét và 80% tấm thép xuyên với độ dày 14 mm ở khoảng cách tương tự. Đó là đủ để đối phó với xe bọc thép, mà không cần sự giúp đỡ của súng máy hạng nặng. Việc áp dụng các nguyên tắc tương tự, do nhà sáng chế được đề xuất trong lỗ khoan lớn, cho phép 1-1 dân quân với các cuộc gọi để tiêu diệt các xe tăng T-64 của quân đội Ukraine.
Các nhà lãnh đạo của các hoạt động chống khủng bố thường phàn nàn về chất lượng kém của áo giáp cung cấp cho chiến binh Ukraina. Theo họ, đó là nguyên nhân cho tỉ lệ thương vong cao như vậy.
Bí mật của tình trạng này rất đơn giản: trước khi chiến tranh một trong những công nhân bình thường ở Lugansk Cartridge đã đề xuất cải tiến đạn súng , có thể xuyên qua áo giáp hạng nặng và có thể đối phó với các loại xe bọc thép của đối phương nhẹ. Sau đó, quản lý của nhà máy xét không hiệu quả đã đề nghị không được thực hiện. Và đạn xuyên giáp 7N10 đã ngừng sản xuất . Lý do cho điều này là đạn 7N10 tương đối đắt tiền so với một viên đạn thông thường.
Chỉ khi sức mạnh của người dân quân kiểm soát Lugansk, và nhà máy đã được giao sản xuất đạn dược với họ phát minh ra viên đạn đặc biệt. Viên đạn đặc biệt này cung cấp 100% xuyên tấm thép 10 mm ở khoảng cách 100 mét và 80% tấm thép xuyên với độ dày 14 mm ở khoảng cách tương tự. Đó là đủ để đối phó với xe bọc thép, mà không cần sự giúp đỡ của súng máy hạng nặng. Việc áp dụng các nguyên tắc tương tự, do nhà sáng chế được đề xuất trong lỗ khoan lớn, cho phép 1-1 dân quân với các cuộc gọi để tiêu diệt các xe tăng T-64 của quân đội Ukraine.
Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014
Tập Cận Bình và cuộc thanh trừng nhóm lợi ích !
Năm 2014 là năm của chiếc dịch chống tham nhũng , là niềm hi vọng mới trong việc phục hưng chủ nghĩa cộng sản đang trong giai đoạn thoái trào vì nhóm lợi ích ở Trung Quốc. Tuy nhiên , trong cuộc thanh trừng tham nhũng nay xuất hiện nhiều yếu tố đặc biệt cần được xem xét cẩn thận .
I Thanh trừng có giới hạn và không giới hạn .
Chẳng phải chỉ có thời Tập Cận Binh thì mấy ông ủy viên bộ chính trị Trung Quốc bị đưa ra xử . Thời Giang Trạch Dân đã xử lý được Bắc Kinh . Thời Hồ Cẩm Đào cũng xử ủy viên bộ chính trị , bí thư thành ủy Thượng Hải Trần Lương Vũ cũng đã bị bắt .
Tuy nhiên đấy đều là những cuộc chống tham nhũng có giới hạn . Giới hạn ở đâu ? Chính là việc không thể xét xử được nhóm lợi ích lớn nhất Trung Quốc -Quân Đội .
Quân đội của Trung Quốc có vị trí đặc biệt , họ không có đại biểu nằm trong Thường vụ BCT TQ , nhưng họ lại có những đặc quyền không ai có thể động đến , trong đó là đặc quyền buôn lậu , đặc quyền bất động sản được đặt lên hàng đầu .
Trung Quốc thời trước mở cửa , quân đội TQ đều kiểm soát những khu đất cực kì rộng lớn ở những vị trí đắc địa , khi cải cách nổ ra , khi các căn cứ quân sự đều rời ra khỏi thành phố , bản thân các căn cứ cũ thành miếng mồi thơm do các tướng lĩnh quân đội thi nhau chia chắc . Chẳng thế mà ở Bắc Kinh những năm 2000 , những chiếc xe biển đỏ rất nhiều cái đều là xe đua , một dấu ấn đặc sắt của những đứa con tướng lĩnh đi xe ưu tiên .
Tuy nhiên đặc quyền và nhóm lợi ích như thế nhưng không ai có thể trị được , đơn giản vì chẳng có nhóm chính trị nào dám động đến quyền lực của quân đội . Quân đội TQ từ sau chiến tranh biến giới với VN ngày càng hiện đại hóa , cũng chưa từng tham gia vào chính trị sau năm 1989 , tuy nhiên vẫn là nhóm chính trị quan trọng quyết định quyền lực của người lãnh đạo. Chẳng thế mà Giang Trạch Dân khi chuyển giao toàn bộ chức vụ cho Hồ Cẩm Đào vẫn giữ lại chức chủ tịch quân ủy thêm mấy năm để ổn định phe cánh , Đặng Tiểu Bình cũng cầm chức vụ này mà có thể điều khiển cả TQ trong hơn 15 năm mặc dù không hề làm TBT hay chủ tịch nước TQ .
Ngay cả thủ tướng uy quyền như Chu Dung Cơ , người từng được mệnh danh là lão thanh thiên khi xử tử hình hàng loạt tham quan cấp cao nhất cũng chưa hề động đến quân đội .
Tuy nhiên Tập Cận Bình dường như không chấp nhận một giới hạn như thế . Là một thái tử đảng , là con trai của một trong bát đại nguyên lão , là một người có mối liên quan không hề đơn giản với tập đoàn quân sự hàng đầu TQ , Tập Cận Bình đủ khả năng và đủ lực để làm lớn chuyện trong quân đội mà không hề sợ hãi bất cứ điều gì .
II Liệu có bị dính đòn hổ vồ ngược ?
Hôi trước trên 1 trang web lý số có nói :
"Tập Cận Bình là số đế vương nhưng già gặp nạn "
Số phận của Tập Cận Bình lúc đó theo lời ông bạn kể lại tương đối giống với số phận của Lưu Thiếu Kỳ .
Tôi không tin điều đó !
Tập Cận Bình đủ lực để làm lớn chuyện , đủ lực để chống lại nhóm lợi ích cầm đầu là Giang Trạch Dân và đồng bọn thuộc Thượng Hải hệ không thể nào bị dính đòn hồi mã thương như vậy .
Chiến dịch đả lão hổ đã đánh bại những nhóm đặc quyền bất khả xâm phạm An ninh-Quân đội nhưng nó lại không động đến An Ninh -Quân đội , điều đó khiến cho căn cơ của Tập Cận Bình hoàn toàn không bị ảnh hưởng . Bản chất mà chúng ta nhìn thấy Tập Cận Bình luôn giới hạn phạm vi của chiến dịch đả lão hổ trong phe Thượng Hải hệ , phe cánh lớn nhất nhưng không phải là có uy quyền nhất , đằng nào thì Giang Trạch Dân cũng nghỉ được hơn chục năm nay và hầu hết lão hổ đều có thù với những tướng lĩnh quân đội khác .
Một động thái mới đây của phe lão hổ khi đề cập ủng hộ con trai Lưu Thiếu Kỳ nắm quyền quân đội thực chất chỉ là hư chiêu vì bản thân Lưu Nguyên vốn là người có quyết tâm cao chống tham nhũng hơn nữa đã đoạn tuyệt với phái Thượng Hải hệ sau vụ bắt Cốc Tuấn Sơn .
III Ủng hộ vì liên kết lợi ích
Trong số những nguyên lão thế hệ Đặng Tiểu Bình đều đã qua đời , tuy nhiên Tập Cận Bình vẫn nhận được sự ủng hộ của những hậu nhân của họ . Là thái tử đảng TQ hàng thật giá thật , Tập Cận Bình có thể đại diện cho tầng lớp những Thái tử đảng khác , những người có lợi ích trong việc xâu xé con lợn béo Thượng Hải hệ Giang Trạch Dân cũng như những kẻ dựa hơi bọn họ . Kể từ khi Giang Trạch Dân lên Bắc Kinh hay khi những nguyên lão TQ trước sau qua đời , những vị "thái tử Đảng " này ngày càng nhận được sự o ép và mất đi lợi ích vốn được nhận được , vì vậy sự liên kết lợi ích là hiển nhiên trong chiến dịch ăn chia lợi ích này.
IV Kết
Nổi tiếng với câu nói: Phải chuẩn bị 100 quan tài, 99 chiếc cho các quan chức tham nhũng và một dành cho bản thân”, cựu Thủ tướng Trung Quốc Chu Dung Cơ đã từng quyết tâm chống tham nhũng đến cùng và là thủ tướng nổi tiếng nhất TQ trong 20 năm qua , tuy nhiên ông chỉ làm được 1 nhiệm kì dù cực kì có tài về kinh tế và giúp TQ -HK đánh bại khủng hoảng tài chính . Có lẽ đây chính là hình mẫu của Tập Cận Bình sau này .
Nông Viện
I Thanh trừng có giới hạn và không giới hạn .
Chẳng phải chỉ có thời Tập Cận Binh thì mấy ông ủy viên bộ chính trị Trung Quốc bị đưa ra xử . Thời Giang Trạch Dân đã xử lý được Bắc Kinh . Thời Hồ Cẩm Đào cũng xử ủy viên bộ chính trị , bí thư thành ủy Thượng Hải Trần Lương Vũ cũng đã bị bắt .
Tuy nhiên đấy đều là những cuộc chống tham nhũng có giới hạn . Giới hạn ở đâu ? Chính là việc không thể xét xử được nhóm lợi ích lớn nhất Trung Quốc -Quân Đội .
Quân đội của Trung Quốc có vị trí đặc biệt , họ không có đại biểu nằm trong Thường vụ BCT TQ , nhưng họ lại có những đặc quyền không ai có thể động đến , trong đó là đặc quyền buôn lậu , đặc quyền bất động sản được đặt lên hàng đầu .
Trung Quốc thời trước mở cửa , quân đội TQ đều kiểm soát những khu đất cực kì rộng lớn ở những vị trí đắc địa , khi cải cách nổ ra , khi các căn cứ quân sự đều rời ra khỏi thành phố , bản thân các căn cứ cũ thành miếng mồi thơm do các tướng lĩnh quân đội thi nhau chia chắc . Chẳng thế mà ở Bắc Kinh những năm 2000 , những chiếc xe biển đỏ rất nhiều cái đều là xe đua , một dấu ấn đặc sắt của những đứa con tướng lĩnh đi xe ưu tiên .
Tuy nhiên đặc quyền và nhóm lợi ích như thế nhưng không ai có thể trị được , đơn giản vì chẳng có nhóm chính trị nào dám động đến quyền lực của quân đội . Quân đội TQ từ sau chiến tranh biến giới với VN ngày càng hiện đại hóa , cũng chưa từng tham gia vào chính trị sau năm 1989 , tuy nhiên vẫn là nhóm chính trị quan trọng quyết định quyền lực của người lãnh đạo. Chẳng thế mà Giang Trạch Dân khi chuyển giao toàn bộ chức vụ cho Hồ Cẩm Đào vẫn giữ lại chức chủ tịch quân ủy thêm mấy năm để ổn định phe cánh , Đặng Tiểu Bình cũng cầm chức vụ này mà có thể điều khiển cả TQ trong hơn 15 năm mặc dù không hề làm TBT hay chủ tịch nước TQ .
Ngay cả thủ tướng uy quyền như Chu Dung Cơ , người từng được mệnh danh là lão thanh thiên khi xử tử hình hàng loạt tham quan cấp cao nhất cũng chưa hề động đến quân đội .
Tuy nhiên Tập Cận Bình dường như không chấp nhận một giới hạn như thế . Là một thái tử đảng , là con trai của một trong bát đại nguyên lão , là một người có mối liên quan không hề đơn giản với tập đoàn quân sự hàng đầu TQ , Tập Cận Bình đủ khả năng và đủ lực để làm lớn chuyện trong quân đội mà không hề sợ hãi bất cứ điều gì .
II Liệu có bị dính đòn hổ vồ ngược ?
Hôi trước trên 1 trang web lý số có nói :
"Tập Cận Bình là số đế vương nhưng già gặp nạn "
Số phận của Tập Cận Bình lúc đó theo lời ông bạn kể lại tương đối giống với số phận của Lưu Thiếu Kỳ .
Tôi không tin điều đó !
Tập Cận Bình đủ lực để làm lớn chuyện , đủ lực để chống lại nhóm lợi ích cầm đầu là Giang Trạch Dân và đồng bọn thuộc Thượng Hải hệ không thể nào bị dính đòn hồi mã thương như vậy .
Chiến dịch đả lão hổ đã đánh bại những nhóm đặc quyền bất khả xâm phạm An ninh-Quân đội nhưng nó lại không động đến An Ninh -Quân đội , điều đó khiến cho căn cơ của Tập Cận Bình hoàn toàn không bị ảnh hưởng . Bản chất mà chúng ta nhìn thấy Tập Cận Bình luôn giới hạn phạm vi của chiến dịch đả lão hổ trong phe Thượng Hải hệ , phe cánh lớn nhất nhưng không phải là có uy quyền nhất , đằng nào thì Giang Trạch Dân cũng nghỉ được hơn chục năm nay và hầu hết lão hổ đều có thù với những tướng lĩnh quân đội khác .
Một động thái mới đây của phe lão hổ khi đề cập ủng hộ con trai Lưu Thiếu Kỳ nắm quyền quân đội thực chất chỉ là hư chiêu vì bản thân Lưu Nguyên vốn là người có quyết tâm cao chống tham nhũng hơn nữa đã đoạn tuyệt với phái Thượng Hải hệ sau vụ bắt Cốc Tuấn Sơn .
III Ủng hộ vì liên kết lợi ích
Trong số những nguyên lão thế hệ Đặng Tiểu Bình đều đã qua đời , tuy nhiên Tập Cận Bình vẫn nhận được sự ủng hộ của những hậu nhân của họ . Là thái tử đảng TQ hàng thật giá thật , Tập Cận Bình có thể đại diện cho tầng lớp những Thái tử đảng khác , những người có lợi ích trong việc xâu xé con lợn béo Thượng Hải hệ Giang Trạch Dân cũng như những kẻ dựa hơi bọn họ . Kể từ khi Giang Trạch Dân lên Bắc Kinh hay khi những nguyên lão TQ trước sau qua đời , những vị "thái tử Đảng " này ngày càng nhận được sự o ép và mất đi lợi ích vốn được nhận được , vì vậy sự liên kết lợi ích là hiển nhiên trong chiến dịch ăn chia lợi ích này.
IV Kết
Nổi tiếng với câu nói: Phải chuẩn bị 100 quan tài, 99 chiếc cho các quan chức tham nhũng và một dành cho bản thân”, cựu Thủ tướng Trung Quốc Chu Dung Cơ đã từng quyết tâm chống tham nhũng đến cùng và là thủ tướng nổi tiếng nhất TQ trong 20 năm qua , tuy nhiên ông chỉ làm được 1 nhiệm kì dù cực kì có tài về kinh tế và giúp TQ -HK đánh bại khủng hoảng tài chính . Có lẽ đây chính là hình mẫu của Tập Cận Bình sau này .
Nông Viện
Chó đói tin Triều Tiên , phải làm sao đây ?
Tờ tiến giấy có mệnh giá lớn nhất tại CHDCCD Triều Tiên là tờ 5.000 won có in hình Kim Nhật Thành đã quen thuộc với người dân.
Sau khi Kim Chính Nhật mất thì CHDCCD Triều Tiên đã in thêm tiền mới cũng mệnh giá 5.000 won, mặt trước in hình Kim Chính Nhật
Mặt trước tờ 5.000won mới in hình Kim Chính Nhật
Và mặt sau in hình căn nhà ở quê của dòng họ Kim
Sau khi Kim Chính Nhật mất thì CHDCCD Triều Tiên đã in thêm tiền mới cũng mệnh giá 5.000 won, mặt trước in hình Kim Chính Nhật
Và mặt sau in hình căn nhà ở quê của dòng họ Kim
nhưng chưa cho phát hành ngay mà mãi tới ngày 01/08/2014 mới phát hành.
Đợt tiền mới này không nhằm cải cách tiền tệ mà chỉ với mục đích đưa thêm hình ảnh lãnh tụ vào những loại tiền lưu hành, tiền cũ và mới vẫn song hành trên thị trường.
Cho đến tận mấy hôm trước, sau cả tuần CHDCCD Triều Tiên lưu hành tiền mới vậy mà truyền thông phương Tây đến bây giờ vẫn chưa biết được mặt mũi tờ tiền mới của CHDCCD Triều Tiên ra sao, các hình ảnh mà truyền thông phương Tây sủa theo giọng Chó - sún và Dôn - hấp của Nam Triều Tiên vẫn chỉ có tờ tiền cũ.
Và đương nhiên đám vàng vọt ngu dốt lập tức nhai lại
Đám vàng vọt ngu dốt ấy nhai lại đã đành vì chúng nổi tiếng hộp sọ chỉ để tích phân, cái đáng nói là đám phóng tinh viên ngu dốt cũng thi đua với đám vàng vọt ngu dốt xem hộp sọ kẻ nào tích nhiều phân hơn bằng cách thi nhau phóng lên lều báo cùng đua giọng nhau sủa và đoán già đoán non rằng "CHDCCD Triều Tiên đã có thay đổi cách nhìn về lãnh tụ ...", "đã loại bỏ hình ảnh lãnh tụ đáng kính ra khỏi tiền tệ ...", "Kim Chính Ân loại bỏ ông nội ..."... ba láp ba sàm, sủa đủ thứ kiểu!
Nguồn
SEOUL, July 30 (Yonhap) -- North Korea has issued new 5,000-won banknotes that include a portrait of its late leader Kim Jong-il, an informed source said Wednesday.
The move is not associated with any currency reform, the source said, but is expected to have some impact on the impoverished nation's black market.
"North Korea plans to produce new 5,000-won bills and distribute them today or tomorrow," the source based in China said, adding the information came from a trader doing business with North Korea. The 5,000-won note is the highest value bill in the North, where per capita income is said to be about US$1,000.
Old notes carried the image of the North's late founder Kim Il-sung alone but fresh ones will also have a portrait of his son Kim Jong-il, who died in 2011, said the source.
"North Korea's printing of the new bill is not part of currency reform measures," the source said, adding it seems to be just in line with a campaign to lionize the father of the current leader Kim Jong-un.
The North plans to allow the use of both old and new notes for the time being, said the source.
In 2009, Pyongyang carried out a drastic devaluation of its currency in an apparent bid to curb inflation and undermine an ever-expanding local black market.
Although not associated with a formal currency reform, the production of the new 5,000-won note will likely affect the secretive nation's underground economy once again as black market money traders will be tempted to use up their old notes as early as possible, observers said.
leechidong@gmail.com
(END)
Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014
Máy GA240 mà sở y tế Hà Nội sử dụng là có thật !
Thành thực xin lỗi với tất cả các bạn vì blog trước đó đã đăng tin sai lệch máy GA240 mà Sở y tế Hà Nội có không nằm trong danh mục sản xuất của hãng Greiner ,
Tuy nhiên thực tế hãng có sản xuất máy GA240 và giờ được đổi tên là GA100 .
Blog đã đưa tin sai sự thật , gây nhầm lẫn cho mọi người .
Tuy nhiên thực tế hãng có sản xuất máy GA240 và giờ được đổi tên là GA100 .
Blog đã đưa tin sai sự thật , gây nhầm lẫn cho mọi người .
Tình hình mua bán vũ khí của Việt Nam và đôi lời chia sẻ.
Dạo gần đây, tình hình biển Đông nóng bỏng, người Việt dần dần cảm thấy hơi nóng của chiến tranh bốc lên. Nhưng một lẽ thường tình, họ lần mò tới các thông tin về tình hình quân sự Việt Nam như một liều thuốc giảm đau để xoa dịu nỗi khát thông tin về thực lực của đất nước, đặc biệt khi họ quá lo lắng về thực lực của anh hàng xóm khó chịu.
Dạo quanh các diễn đàn, trang mạng xã hội, không khí tranh luận về các đề tài vũ khí, khí tài quân sự luôn luôn nóng bóng, với các thông tin nào rò rỉ là độc giả “đớp lấy đớp để” và tranh nhau bình luận. Đại loại như: “Việt Nam có cái gì?” “Việt Nam sẽ mua gì?” v.v…
Về phần tôi, tối nay, sau khi “lều báo hỏa tốc” đăng tin này: “Mỹ có thể dỡ bỏ một phần lệnh cấm bán vũ khí cho Việt Nam” (http://vnexpress.net/tin-tuc/the-gioi/my-co-the-do-bo-mot-phan-lenh-cam-ban-vu-khi-cho-viet-nam-vao-thang-9-3028693.html).
Tôi thiết nghĩ, có lẽ cũng nên lên tiếng nói sơ sơ với mọi người về quan điểm, phân tích của mình, về tình hình mua bán vũ khí, khí tài của VN và đôi lời đến những người hay theo dõi bài viết của tôi. Bài viết của tôi:
Trước là về chuyện bỏ cấm vận vũ khí của Mỹ đối với Việt Nam.
Sau là về tình hình vũ khí của Việt Nam, cũng như mối quan hệ mua bán vũ khí giữa Việt Nam với Nga, với Mỹ trong tương lai.
Thêm vào đó, không thể thiếu về tình hình hợp tác quân sự của VN với các nước như Irael hay thú vị hơn là Nhật Bản.
Bài viết của tôi, tất nhiên không phải của một dân chuyên về vũ khí, quân sự, nên cũng mong bạn đừng đòi hỏi quá nhiều về những chi tiết (thêm vào đó, vì lý do nhạy cảm của vấn đề bảo mật thông tin, vốn sống còn của đất nước chúng ta, tôi sẽ không nói cụ thể cho bạn nghe VN có cái gì, dù tôi có biết bao nhiêu đi chăng nữa). Tôi viết chỉ hi vọng bạn đọc sẽ hiểu thêm về tình trạng khí tài quân sự của Việt Nam, khả năng mua sắm, mối quan hệ giữa VN với các nước, mong rằng các bạn sẽ không bối rối trước vô số quan điểm mua sắm vũ khí của các “chuyên gia núp sau bàn phím” trên mạng, từ đó, trang bị cho mình sự hiểu biết sơ đẳng về các mối quan hệ mua bán vũ khí mà Việt Nam có được.
I/ Lý do Mỹ không muốn bán và tình huống Mỹ buộc phải bán:
Bạn nghĩ gì ?? Liệu Mỹ có dỡ lệnh cấm bán vũ khí hoàn toàn cho VN hay ko? Riêng phân tích của tôi, thì tôi nghĩ là CHẮC CHẮN MỸ SẼ DỠ LỆNH TOÀN BỘ LỆNH CẤM BÁN VŨ KHÍ CHO VIỆT NAM.
Lý do ban đầu Mỹ chặn không bán cho VN, nó bao gồm vô số lý do lắt nhắt, tạm liệt kê vài cái như sau:
- Đã từng chiến thắng Mỹ, điều mà chưa quốc gia nào làm được (làm mà cả thế giới thấy và tâm phục khẩu phục như VN). Vừa sợ hãi, vừa ghét bỏ, nên không bán.
- Là kẻ thù về mặt ý thức hệ: Cộng Sản vs Tư Bản.
- Sợ một ngày nào đó, chính những vũ khí này dùng để chống lại Mỹ, trong một cuộc chiến tương lai với Việt Nam. (hì hì, bạn nghĩ có không?)
- Đây là lần đầu tiên Mỹ bán vũ khí bằng cách tháo dỡ lệnh cấm hẳn hoi cho một nước XHCN, vốn là kẻ thù không đội trời chung, nên Mỹ đang đo lường các phản ứng của đồng minh và các nước. Vì vấn đề sẽ mang tính tiền lệ. Tức là các nước cũng ồ ạt nhao nhao lên dỡ lệnh, bán vũ khí cho VN, hoặc là, các nước bị Mỹ cấm cũng ào ạt đòi Mỹ dỡ lệnh cấm, gây bối rối khó xử cho Mỹ trên phương diện quốc tế.
Tuy nhiên, tại sao tôi dám tự tin Mỹ sẽ xóa bỏ lệnh cấm?
Nếu ai đó học văn hóa, họ sẽ hiểu rằng, tính cách của người Mỹ nói chung là THỰC DỤNG ! Và từng cá nhân, tổ chức, con người mang dòng máu “melting pot” này đều có tính thực dụng trong đấy.
Thứ nhất, Mỹ không quan tâm đến cái quá khứ thắng thua VN, miễn sao cái hiện tại này Mỹ có lợi.
Thứ hai, Mỹ về thực chất không quan tâm tới cái khỉ gì gọi là Cộng Sản cả! Bởi lẽ suy cho cùng, Mỹ không ghét chủ nghĩa cộng sản, mà cái Mỹ ghét là nguy cơ đằng sau chữ “Chủ nghĩa Cộng sản” (xin đính chính lại, chính phủ Mỹ và giai cấp tư sản lắm tiền nhiều của sau lưng cái chính phủ này ghét, chứ người dân thì chưa hẳn, họ không ghét, họ với suy nghĩ thực dụng của mình, họ chỉ đơn thuần không tin một xã hội đẹp thế tồn tại trên cõi đời). Chỉ đơn thuần chủ nghĩa CS là thằng sẽ móc hết tiền cho túi bọn TS chia đều ra cho mọi người. Mà mất tài sản thì nó ghét. Thế thôi!
Và mỗi khi bạn đặt câu hỏi: chính phủ Mỹ sẽ làm gì trước sự kiện A,B,C blah blah blah …. ? thì bạn hay nhớ lại một điều và chỉ một điều duy nhất thôi: THỰC DỤNG!
Micheal Moore (cha đẻ bộ phim tài liệu “Farenheit 11-9” và “The Capitalism – A Love Story”) đã từng nói: “Chủ nghĩa tư bản sẵn sàng bán cho người khác sợi dây thừng để treo cổ chính mình, miễn là họ có lợi nhuận”. Vâng, câu nói đó không sai, nó đã lột tả được tính thực dụng này.
Mỹ không cần quan tâm anh theo ý thức hệ nào, chế độ nào, tư tưởng nào, tôn giáo nào. Chính phủ Mỹ chỉ quan tâm 1 điều là nhưng thứ anh theo đó, nó có đem lại lợi ích cho Mỹ hay không, và nó có cản con đường tham vọng tìm kiếm lợi nhuận không mệt mỏi của Mỹ hay không mà thôi.
Bởi chủ nghĩa thực dụng đó, Mỹ CHẮC CHẮN SẼ BÁN VŨ KHÍ CHO VN, bởi vì:
Giới tư bản lái súng của Mỹ vô cùng nóng lòng bán vũ khí cho 1 quốc gia đang kề gần bờ vực của chiến tranh, hay chỉ đơn thuần 1 quốc gia mà ngửi thấy mùi căng thẳng với láng giềng là lái súng Mỹ mò vào. Và rõ ràng, Việt Nam đấu với “quốc thù” Trung Quốc là một cơ hội trời cho để bán vũ khí. Không cần Mỹ phải kích động biểu tình, không cần thay chế độ, không cần đem dân chủ đến gõ cửa từng nhà, mà vẫn có nhu cầu mua vũ khí. Đây là cơ hội hiếm có. Và không nóng lòng sao được, khi mà đồng minh của Mỹ như: EU (Pháp, Ba Lan, Cộng hòa Séc) và Irael tưng bừng mua sắm các hợp đồng tính từ chục triệu đô la trở lên với VN. Làm sao Mỹ bỏ hợp đồng tốt cho đồng minh xơi được ? Chính tư bản công nghiệp (phe lái súng như Lookeed Martin, Boeing, Northgroup Gruman, v.v… ) sẽ là đám đang lobby hành lang kịch liệt nhất để nghị sĩ lưỡng viện bỏ phiếu thông qua việc này. Hành động thông qua bán vũ khí sẽ còn nóng bỏng hơn cái “qui chế thương mại bình thường vĩnh viễn” gì gì đó cách đây mấy năm của Mỹ. Tư sản Mỹ thao túng cả vũ đài chính trị suốt hàng mấy trăm năm tồn tại của lịch sử nước Mỹ, làm sao chúng nó để hiến pháp và luật kéo lùi khả năng buôn bán của chúng nó được. Phải lobby hành lang thôi!!
Bản thân chính phủ Mỹ cũng muốn lệnh cấm phải được dỡ bỏ.Bởi vì hơn bất cứ ai hết, Mỹ muốn mượn tay VN tiêu diệt TQ! Và muốn thế, phải vũ trang cho VN, VN càng mạnh, tỷ lệ rủi ro chiến tranh xảy ra ở biển Đông càng ít, vì nếu có chiến tranh. Lẽ dĩ nhiên TQ sẽ phải đương đầu 1 đạo quân thiện chiến số 1 thế giới! À nhầm, số một Châu Á thôi! Và bạn cũng đừng quên, VN là một quốc gia thông minh, sáng tạo, sử dụng vũ khí hiệu quả nhất thế giới. Chỉ bằng vài cái tên lửa Sam bèo nhèo mà B-52 còn rớt, thì mấy con J20 và mớ tàu sân bay sẽ rụng như sung và gãy làm đôi! Khi chiến tranh xảy ra, Mỹ sẽ tìm cách đẩy chiến tranh về phía VN trước (nếu chiến tranh vào Philipine và Nhật thì chả khác nào bảo Mỹ đưa đầu ra hứng) Lẽ dĩ nhiên, VN cũng làm ngược lại. Thêm vào đó, không điều gì làm Mỹ cảm thấy thú vị hơn khi thấy hải quân TQ tan nát bằng chính vũ khí của mình. Vừa phá hủy được chiến hạm kẻ thù, vừa tìm hiểu năng lực vũ khí mình được phát huy hết khả năng trong tay người sử dụng giỏi nhất, vừa nghiên cứu cách đánh 2 phe, vừa có cơ hội bán thêm vũ khí sau đó, vừa rút kinh nghiệm trong nâng cấp, chế tạo vũ khí. Còn điều gì tuyệt vời hơn thế? Bán cho mấy thằng ngu Ả rập ư? Vũ khí sẽ cháy và hỏng trước khi tụi nó kịp xài. Bán cho đồng minh bợ đít ư? Còn lâu mới nhìn thấy Anh, Pháp, Đức, Nhật, dùng tới vũ khí Mỹ, vì có chiến tranh nó đẩy Mỹ đi đầu phong trào, chúng nó núp bóng đi sau, và xài vũ khí y chang như Mỹ xài. (mọi chi tiết cứ liên hệ vụ Irắc trước đây trong “chiến tranh vùng vịnh” và cuộc không kích Lybia)
Tôi xin nhắc các bạn rằng, trên đây tôi chỉ nêu ra 2 lý do cơ bản nhất, dễ hiểu nhất, và xin lưu ý với người đọc, nó không phải tất cả. Còn vô số lí do lặt vặt khác để Mỹ nói chung và các tổ chức của Mỹ nói riêng muốn bán vũ khí cho VN, tuy nhiên, vì nhiều lý do tế nhị, và phần vì tôi cảm thấy không cần thiết (cũng như các bạn không cần biết). Nên tôi chả nêu thêm làm gì. Chỉ hai lý do cơ bản như trên đủ để buộc lòng Mỹ phải bán rồi.
Nhưng, thế rồi, các bạn sẽ hỏi tiếp là:
II/ Chú Mẽo sẽ bán gì và Vịt đây sẽ mua gì đây? Mối quan hệ vũ khí của VN với hai đại gia Nga và Mỹ ra sao? Đôi chút về sức mạnh đến từ vũ khí của Nga và Mỹ:
Đầu tiên, để tôi mô tả sơ qua về tình hình chém gió đến mức độ hoang tưởng của một bộ phận thanh niên trẻ trâu trên facebook và các diễn đàn nổi tiếng ở VN. Và mức độ “thủ dâm tinh thần” này thấy nhanh nhất ở mục comment của phần quốc phòng, báo đất Việt. Ví dụ như sau:
“Tuyệt! Tôi mong VN sẽ mua được P-3C4 Orion”
“Ôi, ước mơ được thấy quân đội VN bay bằng F15/F18”
“Chúng ta nên trang bị hệ thống phòng không Patriot của Mỹ”
Hay có đứa còn hoang tưởng hơn: “Mua mẹ nó vài quả bom hạt nhân là ok rồi”
Nói chung, cái tình trạng lảm nhảm, chém gió về quân sự của “các cháu” thần dân mạng đã quá đỗi quen thuộc.
Đám chém gió có 3 loại như sau đây:
- Loại thứ nhất là các tình báo, các lực lượng được chỉ thị của quân đội, nhàn rỗi, tiêu tốn thời gian rảnh của mình buổi tối (vì chả thằng nào có gấu cả! hoặc mới bị gấu chó đá!) nên theo chỉ thị cấp trên, lên facebook, quansuvn, báo Đất Việt, vozforum và vô số các trang mạng khác. Phải gọi là… “chém linh tinh theo lệnh của Đảng”, “nói tào lao theo lệnh Nhà nước”, tạo ra vô số loại tin đồn nhằm đầu độc và gây nhiễu loạn, tung hỏa mù hết hệ thống do thám tình báo của Trung Quốc, lẫn Mỹ và lẫn … độc giả Việt vốn lắm chuyện đang kê gạch ngày đêm ngồi moi móc nguồn tin trên internet.
- Loại thứ hai là biết sơ sơ, đó là các chú bộ đội ưu tú, ở các vị trí từ cấp úy trở xuống trong quân đội. Biết thì sơ sơ (cơ mà có biết nhiều cùng không dám nói nhiều, vì nói nhiều khéo thành “liệt sĩ” trong thời bình. Thi thoảng xót quá “vãi” ra vài câu comment bóng gió) nên nói qua loa. Các chú bàn tán xôn xao như thể ngồi “chung mâm” với bộ chính trị và cứ bố nào cũng ngỡ mình hàng “ủy viên quân ủy trung ương”.
- Loại cuối là loại … chả biết mẹ gì, ngồi đọc báo, rồi lọ mọ dò wikipedia coi thông số kĩ thuật vũ khí rồi bắt đầu cãi nhau, chém gió. Mặc dù cả đời có khi còn chưa thấy cái máy bay quân sự thật nó tròn méo ra sao, cũng như trình con ông cháu cha vẫn chưa đủ quen biết để kê đít vào buồng lái, rồi tin vào ba cái lều báo kèm wiki thần thánh, lên mạng cãi nhau điên loạn. Số khác thì toàn IP ở Cali, Texas, Úc, Pháp ngồi ảo tưởng về vũ khí VN. Còn ngoài đời thì ngồi trước bàn phím “cứu thế giới”, cầm súng trong Call of Duty, lái máy bay trong Battlefields, , bắn xe tăng ở World of Tank, blah blah blah Loại này nhiều cực! Thôi “tắt máy học bài đi cháu”
Trước đây, trong một bài viết về cách nạp thông tin trong thế giới hỗn loạn này, hình như tôi đã nhắc các bạn trước khi đọc thì phải nghĩ xem nó nói cái gì ? Động cơ nói là gì? Nói có đúng hay không?
Trước khi nói, thì cái não cũng phải nghĩ chứ?
- Vụ mua P-3C4 Orion theo một người bạn quen biết của tôi (vâng, lại là quen biết), nói rằng, Mỹ chủ ý tung tin đồn VN mua loại máy bay chống ngầm này để làm TQ lo lắng, hay gây chia rẽ tình cảm của Nga với VN, đồng thời thử phản ứng của Việt Nam với hàng hot của Mỹ. Còn về quan điểm của tôi, có thể VN sẽ mua hoặc không. Chi tiết sẽ nói bên dưới.
- Mua máy bay F15, F18? Tại sao cần phải mua mấy cái cục rác này về khi mà máy bay Sukhoi bộ đội Việt Nam lái thành thạo hơn, máy bay cơ động hơn, dễ dùng hơn? Hàng Nga bảo trì cũng đơn giản ít phức tạp hơn hàng Mỹ?
- Mua hệ thống phòng không Patriot ? Con lạy các cụ, hệ thống đánh chặn này của Mỹ nó phải nằm trong 1 tổ hợp các hệ thống Mỹ trang bị rải rác quanh các căn cứ quân sự và lãnh thổ đồng minh nó, mua về gắn quanh biên giới VN phỏng có ích gì? Đó là chưa kể: Sau khi Liên Xô sụp đổ, Mỹ phải đi mua lại mấy hệ thống S300 của các cháu “cựu Xã hội Chủ nghĩa” để về mổ ra nghiên cứu, sau đó nâng cấp thêm cho Patriot đấy ạ. Cho đến bây giờ, hệ thống Patriot vẫn thua xa các hệ thống tên lửa của Nga. Ở đó mà tinh tướng!
- Mua bom hạt nhân? Loại comment này thì khỏi nói rồi, Mỹ ngu sao bán cho kẻ thù ý thức hệ? Mà dẫu nó có bán, nó cũng cài kíp nổ để cần thì nó “bùm” ngay trên lãnh thổ VN cho nhanh, nếu Mỹ và VN xảy ra xung đột. Thêm vào đó, nếu cần “trồng nấm” thì mình không thiếu quốc gia năng lực hạt nhân hơn hẳn Mỹ. Bạn biết tôi đang đề cập đến ai rồi đấy.
Vậy nên, khi đọc các bài báo, họ khuyến khích mua gì gì đi chăng nữa thì không thằng viết báo nào ngồi chung mâm với “Quân ủy trung ương” nhé. Và ủy viên quân ủy trung ương không hơi đâu đi đọc lều báo Đất Việt hay trang mạng vietnamdefence.
Ủa, vậy ruốt cuộc VN mua gì ta? Mỹ sẽ bán gì ta ơi?
Trước khi suy nghĩ thêm, bạn hãy nhớ cách “đi chợ” của lãnh đạo Việt Nam qua 2 công thức sau, (tuy nó chỉ là phân tích của tôi, nhưng tôi đảm bảo tư duy của lãnh đạo VN sẽ không thoát ra khỏi 2 cái công thứ sau) :
1 là: “Việt Nam chỉ đi mua bên ngoài những thứ gì mà trong nước không thể tự sản xuất và Nga không có thiết bị tương đương hoặc tốt bằng.”
2 là: “Nếu phải ưu tiên lựa chọn giữa 2 người bán, VD: Irael và Mỹ (trong trường hợp hàng hóa tốt ngang nhau). Việt Nam chắc chắn sẽ ưu tiên cho con buôn nào bán cả hàng kèm theo bản quyền thiết kế, dây chuyền sản xuất sau khi Việt Nam mua một số lượng nào đó.
Nghe có vẻ chung chung, tuy nhiên, bạn cứ lựa theo công thức đó thì kiểu gì cũng lòi ra những thứ VN thực sự sẽ mua.
Trước hết, bạn sẽ hỏi từ đâu mà xuất hiện 2 công thức mua bán trên của tôi?
Khi nói đến mua vũ khí, bạn phải quan niệm một điều, vũ khí là một món hàng hóa đặc biệt. Không phải chỉ có tiền là mua được. Nó đòi hỏi rất nhiều yếu tố, và trên hết, là mối quan hệ chính trị đặc biệt giữa nước bán và nước mua. Bởi lẽ đặc thù của vũ khí là con dao hai lưỡi, nó có thể bắn vào chính bạn nếu bạn không chọn đúng người để bán, vì “súng đạn thì không có mắt” mà. Bạn thử nghĩ chuyện gì xảy ra nếu xung đột biên giới Xô-Trung trước năm 1979, Trung Quốc dùng xe tăng mua hoặc sản xuất theo dây chuyền Liên Xô lắp đặt để bắn vào quân đội Sô Viết? Và chuyện này đã xảy ra rồi bạn nhé.
Khi nói đến mua vũ khí, bạn phải quan niệm một điều, vũ khí là một món hàng hóa đặc biệt. Không phải chỉ có tiền là mua được. Nó đòi hỏi rất nhiều yếu tố, và trên hết, là mối quan hệ chính trị đặc biệt giữa nước bán và nước mua. Bởi lẽ đặc thù của vũ khí là con dao hai lưỡi, nó có thể bắn vào chính bạn nếu bạn không chọn đúng người để bán, vì “súng đạn thì không có mắt” mà. Bạn thử nghĩ chuyện gì xảy ra nếu xung đột biên giới Xô-Trung trước năm 1979, Trung Quốc dùng xe tăng mua hoặc sản xuất theo dây chuyền Liên Xô lắp đặt để bắn vào quân đội Sô Viết? Và chuyện này đã xảy ra rồi bạn nhé.
Vì lẽ đó, mua vũ khí xảy ra ít nhất là tình huống dưới đây, tất cả đều dựa trên sự gần gũi về mặt chính trị:
_Vũ khí mua vừa tốt, vừa rẻ, vừa nhiều tính năng “tiềm ẩn” hay ho, bonus thêm một mớ phụ kiện và khuyên dùng lặt vặt khác nếu đây là một đồng minh thân thiết, có truyền thống. VD: Mối quan hệ VN và Nga.
_Vũ khí mua phải hàng vớ vẩn, đẹp mã, quảng cáo thì hoành tráng, hàng mẫu thì xài ngon, còn hàng triển khai hàng loạt thì rõ lởm, tính năng kém, chưa kể, có khi còn bị cài chip, loạng quạng war với nước bán, nó nhấn nút thì “bùm”! Điển hình là mối quan hệ bán hàng giữa nước Nga hiện nay với Trung Quốc.
- Bạn nghĩ cùng là mua hệ thống S300 thì VN với TQ sẽ giống nhau?
- Bạn nghĩ là tàu Kilo của Trung Quốc với VN như nhau?
- Và bạn đọc báo, bạn nhìn comment và tin vào lời của mấy thằng loại thứ 3 phía trên tôi nói ngồi than vãn ?
Không, bạn nhầm cả rồi! Không có một thằng ngu nào bán hàng xịn nhất, tốt nhất hay nhất cho một cái thằng hàng xóm: vừa lưu manh, vừa có tiền sử đánh nhau với mình, vừa có năng lực ếch nhái bất hợp pháp, vừa hăm he nhìn vào Viễn Đông nhà mình, vừa lừa đảo mình trong các hợp đồng mua bán cả. Nếu là bạn, liệu bán có muốn bán hàng cho cái thằng như thế không? Nếu bạn buộc phải bán để kiếm cơm, liệu bạn có muốn bán cái tinh túy nhất, cái tốt nhất trong công nghệ của bạn cho một thằng chỉ đi ăn cắp và sao chép thôi rồi hứa hẹn bụp vào mặt bạn hay không? Chắc chắn bạn sẽ trả lời là không, và đương nhiên người Nga có hiền lành và “ngố” mấy cũng sẽ trả lời tương tự.
Và bạn nên nhớ, bất kì một món vũ khí nào cũng có rất nhiều biến thể. Bề ngoại thì khí tài cùng dòng nhìn y chang nhau, nhưng bên trong, khác gì thì chỉ có trời mới biết được. Cùng 1 hệ thống S300, năng lực khác nhau, bán cho Trung Quốc khác, bán cho Việt Nam khác. Nga chắc chắn làm thế, và Mỹ cũng sẽ hiểu mọi điều tôi nói tương tự phía trên, thế nên, bán cho kẻ thù ý thức hệ như VN, không đời nào nó bán cho cái hàng tốt nhất.
Mỹ sẽ chỉ bán những biến thể mà nếu có chiến tranh xảy ra, nó có khả năng khắc chế được mớ vũ khí đó, nó mới bán.
Nếu có ai đó nghĩ rằng: “Phải chi Việt Nam thành đồng minh thân thiết hay đối tác chiến lược toàn diện của Mỹ thì nó sẽ bán cho hàng xịn nhất!” Không, không, bạn quá ngu.
_ Điều bạn vừa nói, nói chỉ đúng Nga thôi, vì Nga là thằng chơi đẹp và sống bằng tình cảm, nên Nga nó sẵn sàng cho Việt Nam những gì tình túy nhất, tốt nhất của nó,vì trong lòng dạ 2 đứa, Việt Nam và Nga là bạn tốt của nhau, mặc cho tình hình chính trị, chém gió gì trên báo chí, mặc cho bao nhiêu vụ biển Đông, mặc cho mấy cái ống dẫn dầu vài ngàn tỷ đô la của Nga vào TQ thì 2 đứa vẫn sẽ là bạn tốt (và chúng nó toàn hỗ trợ nhau trong BÓNG TỐI). Việt Nam không có tiền mặt, mày đổi bằng cái gì mày có mà tao cần, trả từ từ, thế là đủ.
_ Còn Mỹ, nó là thằng chơi sòng phẳng và sống bằng sự thực dụng. Sòng phẳng tức là tôi bán hàng cho anh, anh cứ móc tiền tươi ra mà trả, thực dụng tức là tôi làm gì đó cho anh, chỉ khi nào cái tôi làm cho anh đem lại nhiều lợi ích cho tôi hơn cho bản thân anh, lúc đó tôi mới làm. Vì lẽ đó, ngay cả những đồng minh thân cận nhất của Mỹ chắc chắn không bao giờ phản bội Mỹ như Anh, Pháp, Nhật, Úc, v.v… nó đều không bao giờ bán đi tinh hoa của nó. VD: máy bay tàng hình F22-Raptor, B1 Lancer, B2 Spirit chưa bao giờ các nước được mua dù có bao nhiêu thỉnh cầu đi nữa (và Mỹ cố tình chế ra biến thế F35 để bán cho các nước nhằm vẫn rút được tiền mà không mất đi những công nghệ tốt nhất, tối tân nhất trong F22). Trong khi, Nga sẵn sàng bán máy bay tàng hình PAK FA-T50 cho Ấn Độ và Việt Nam (tin này bạn sẽ không thấy được trên bất cứ một tờ báo nào đâu, còn tôi đảm bảo nó sẽ xảy ra). Vậy liệu làm đồng minh của Mỹ, về mặt mua sắm quân sự, liệu có lợi hơn làm đồng minh của Nga không? Trong khi Việt Nam đã từng là “con cưng của khối Xã hội chủ nghĩa”, niềm tự hào của Liên Xô.
Hãy nhớ 1 câu tôi nói thế này: “Mỹ chỉ có đồng minh chứ không có bạn”. Bạn có thể cứu ta khi ta hoạn nạn, nhường cơm sẻ áo và thông cảm với ta. Còn đồng minh tức là “cùng mình” chỉ “cùng mình” khi có chung lợi ích, chung mục đích, còn xung đột lợi ích là quay mũi dùi về nhau ngay. Trong quan hệ quốc tế, NGOẠI GIAO PHƯƠNG TÂY (lưu ý, không phải ngoại giao thế giới hay ngoại giao của Việt Nam) có câu nói nổi tiếng: “không có đồng minh vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn” là ám chỉ chính trường hợp này.
Vậy, nếu bạn là một lãnh đạo Việt Nam, về mặt tư duy mà nói, bạn sẽ chọn gì? Chọn một đồng minh, người mà chỉ đến với mình vì lợi ích, hay chọn một người bạn sẽ giúp đỡ mình khi khó khăn? Áp dụng ra chính cuộc đời của cá nhân bạn, người bạn hay nói chuyện là bạn hay là đồng minh của bạn? Tôi để các câu hỏi này lại cho bạn tự suy nghĩ và trả lời với bản thân nhé!
Từ đó, bạn có thể hiểu và rút ra được mối quan hệ với Mỹ và Nga, chỉ cần tính riêng mặt vũ khí và quân sự thôi cũng đủ thấy bên nào hơn bên nào. Bên nào đem lại nhiều lợi ích hơn cho Việt Nam này. Cũng vì lẽ đó, đừng nhao nhao lên, hay quá xuýt xoa khi VN mua được vũ khí Mỹ, bạn nhé, vì ở một mức độ nào đấy mà nói, nó không phải là hàng ngon nhất vì ngon nhất Mỹ không móc ruột ra cho.
Về phía Việt Nam, đầu tiên, ngay khi lệnh cấm vận vũ khí được gỡ bỏ:
_ Việt Nam sẽ nhanh chóng nhào đi gặp các lái súng của Mỹ để nâng cấp hàng loạt kho vũ khí của Việt Nam Cộng Hòa bỏ lại, số lượng rất lớn. Từ xe tăng, máy bay, súng đạn, có thể là cả tàu chiến. Nâng cấp và dùng lại bất cứ gì có thể (tính VN là tiết kiệm mà đạt hiệu quả là chơi thôi). Nâng cấp toàn bộ khí tài quân sự cũ của Mỹ đang xuống cấp từng ngày là ưu tiên đầu của Việt Nam khi lệnh cấm vận dỡ bỏ. Trước đây cũng ta cũng có nâng cấp, nhưng chỉ ở mức độ lẻ tẻ, và toàn mua sang tay. Tức là mua của những đồng minh của Mỹ bán lại cho chúng ta, tất nhiên là với giá cao hơn mua trực tiếp, hoặc là nhờ đồng minh của Mỹ rành về quân sự nâng cấp giúp thành các biến thể sửa chữa lại của nước dùng. Ví dụ nhờ Irael nâng cấp lặt vặt chẳng hạn.
_ Các loại tàu chiến mặt nước cỡ lớn: Các hợp đồng kiểu này sẽ xảy ra trong tương lai, chủ yếu là tìm cách mua vài cái tàu lực giãn nước lớn rồi xin luôn cái thiết kế đóng tàu cơ bản. Việt Nam sẽ còn mua bán nhiều thứ dính về hải quân. Tôi sẽ nói thêm ở phía dưới bên cạnh vũ khí săn ngầm.
_ Các vũ khí và hệ thống thiên về năng lực săn ngầm, vì cơ bản, VN yếu điều này, bởi lẽ Nga cũng không có các thiết bị săn ngầm tốt. Thành thật mà nói, theo phân tích của tôi, về mặt hải quân Nga cũng không thực sự mạnh. Các tàu chiến trên mặt nước của Nga cũng không quá tốt. Bạn biết tại sao không?
Vì 2 lý do, phần là học thuyết quân sự của Sô Viết trước khi và Nga sau này, phần khác vì địa lý của nước Nga. Nói về học thuyết quân sự, có sự khác biệt giữa Nga và Mỹ như 2 màu trắng đen rõ rệt, học thuyết của Nga là thiên về phòng thủ, còn của Mỹ thiên về tấn công. Khi phát triển vũ khí, họ đều dựa theo nền tảng học thuyết để phát triển các loại vũ khí phù hợp với học thuyết, vì học thuyết phản ánh cách thức bảo vệ đất nước nên cần phải có sự phối hợp và đồng bộ đến từ vũ khí.
Vì học thuyết phòng thủ, ít gây hấn, nên Nga phát triển cực mạnh về tên lửa, các hệ thống phòng không và máy bay tấn công và đánh chặn trên bầu trời, cơ mà vì phát triển năng lực tên lửa mạnh quá, nên tên lửa Nga trở nên quá mạnh mẽ và nguy hiểm, riết tên lửa chiến lược trở thành tên lửa dùng để tấn công phủ đầu luôn, không cần phòng thủ. Đó là lý do tại sao về tên lửa và hệ thống phòng thủ, đặc biệt là phòng không, thành thật mà nói cho các bạn: Mỹ xách dép không nổi với Nga, đừng lấy Tomahawk ra dọa! Vì yếu tố địa lý Nga, toàn đất bằng phẳng, rộng, lạnh, nên phát triển xe tăng càn lướt, chống đỡ, hỏa lực mạnh, động cơ mạnh để đi trên mọi địa hình, thêm vào đó, vì giỏi phát triển xe tăng nên tự nghĩ ra cách chống tăng, nên lại phát triển rất mạnh về súng chống tăng các loại, đâm ra Nga rất có truyền thống chế các loại đạn xuyên giáp cho súng chống tăng. Chưa hết, yếu tố địa lý Nga, nếu xét về biển, toàn là đóng băng! Vì đóng băng nên các hoạt động mua bán, trao đổi, thương mại diễn ra trên biển cũng khó khăn, dẫn tới từ xưa không phát triển mạnh về tàu bè, mà tàu bè buôn bán không mạnh thì cũng chả sinh ra các hạm đội tàu chiến mạnh mẽ (vốn xưa dùng phần nhiều để bảo vệ đội thuyền buôn), nên các học thuyết quân sự về hải chiến cũng không giỏi, không tốt (kết quả là Nga thời sa hoàng thua Nhật về các trận hải chiến, lẽ quá dĩ nhiên, vì Nhật là quốc gia biển đảo, tàu là thứ đầu tiên phát triển). Tất cả những điều đấy, dẫn đến tình cảnh là Nga chẳng mạnh về hải quân, do có đầu tư đâu mà mạnh? Hạm đội thì lèo tèo, lúc phát triển hải quân thì khi nâng cấp, khi bỏ không, cũng chả màng tới chế tạo. Vẽ bản thiết kế xong xếp vào kho là chính. Học thuyết hải quân cũng phòng thủ tuốt. Nên thực sự, nếu nói về mặt tàu mặt nước. Theo góc nhìn của tôi, Nga hôm nay hay Liên Xô hôm qua, cực kì yếu. Băng không, lấy gì mà chạy? Tuy nhiên, cái khó sau khi ló hết cái ngu (kém đầu tư hải quân) nó bắt đầu lòi ra cái khôn. Băng đi không được thì đi dưới băng! Thế là hàng loạt nghiên cứu tàu ngầm ra đời, tàu ngầm mới đi được dưới băng, có lẽ về trình độ chế tạo tàu ngầm thì Nga khá tốt, có thể so sánh với Đức, Nhật.
Bàn về Mỹ, một thằng lịch sử non choẹt vài trăm năm, nhưng lại chuyên đi gây chiến, ức hiếp các nước, thế nên học thuyết quân sự thiên về tấn công và chiến tranh ra đời. Thế nên, Mỹ cực mạnh và thiên về máy bay ném bom (B52 là ví dụ rõ nhất), tiêm kích tấn công. Nên về mặt không quân Mỹ tỏ ra khá thắng thế, tuy nhiên, hãy nhớ là Nga mạnh về phòng không nhé (dẫn chứng là vũ khí Sô Viết đã phòng thủ thành công Việt Nam trận Điện Biên Phủ trên không – Linebacker II ). Tất nhiên, mỹ cũng mạnh về các loại bom ném thả, (ngược lại Nga mạnh về các loại mìn, bẫy dưới đất). Tiếp đó, các bạn cũng đừng quên chủ nghĩa tư bản muốn buôn bán hàng hóa nên phải đi đây đi đó rất nhiều, và hãy nhìn lên bản đồ nước Mỹ xem, 2 mặt đông tây chiếm trọn biển Thái Bình Dương và Đại Tây Dương, cộng thêm sự hiếu chiến vốn có của chủ nghĩa tư bản, nên Mỹ phát triển mạnh về lực lượng hải quân, chục hạm đội, hàng trăm tàu chiến, hàng chục tàu sân bay suốt lịch sử của mình. Còn về mặt học thuyết quân sự hung hăng gây chiến thì khỏi phải bàn rồi. Về mặt lục quân mà nói, rõ ràng Mỹ không có thế mạnh, thứ nhất, từ lúc lập quốc đến nay, Mỹ là nước ít bị chiến tranh nhất nhì thế giới, vì địa lý quá sức tốt, nên tác chiến trên bộ không được tốt, dẫn đến đầu tư xe tăng cũng không tốt, xe tăng Mỹ để quảng cáo và … bán cho đồng minh thì đúng hơn là dùng, gặp súng chống tăng Nga là cháy rụi hết. Thứ hai, một quốc gia tuổi đời vài trăm năm thì làm sao đúc kết được kinh nghiệm thực chiến vốn thông qua bài bình bố trận, võ thuật cá nhân, kĩ thuật thực chiến làm sao bằng như nước vốn có nhiều chiến tranh như Nga, hay đặc biệt là Việt Nam, cho nên, khi chiến trên đất liền, Mỹ thua Việt Nam khi lúng túng trước cách đánh du kích phần nào cũng hiểu được (Đến TQ còn lúng túng trước chiến thuật của Việt Nam nữa là Mỹ). Một đất nước văn hóa lai căng vài trăm năm sao bằng một đất nước kinh qua chiến tranh đến hàng trăm, ngàn cuộc chiến lớn nhỏ trong suốt vài ngàn năm dựng nước? Thua là hiển nhiên, và tôi cũng cam đoan chắc với các bạn. Đánh trên bộ, xếp quân ra hai bên mà đánh thì Mỹ thua Nga đau trong vòng một nốt nhạc, đừng lấy số lượng xe tăng với súng ống ra mà khoe ở đây! Thậm chí dàn quân ra chơi trên bộ, chấp vũ khí Mỹ hiện đại hơn thì dưới sự bày binh khiển tướng của TQ cũng đủ làm cỏ Mỹ. Đám Pro Mỹ ở đó mà huyênh hoang.
Tóm lại, khi nhìn vào 2 cực đối trọng nhau: Mỹ và Liên Xô (Nga), ta thấy rõ sự tương phản và đối chọi về sức mạnh, đúng chất của “mâu nào, thuẫn ấy”. Một bên mạnh về tấn công, bên kia thiên về phòng thủ, bên mạnh về không quân thì bên kia thiên về phòng không. Bên mạnh về tàu chiến, bên kia tên lửa chống hạm.
Nói luôn một điểm quan trọng cho các bạn nào không biết, VN mua hàng của Nga, chủ yếu để phòng thủ chống Mỹ là chính (yếu tố khắc tinh tôi bàn ở trên), còn mua của Mỹ sẽ là để chống Trung Quốc là chủ yếu (chỉ một phần thôi, phần còn lại là tự đóng tàu bè và dùng vũ khí cho thích hợp). Đương nhiên, khi chiến tranh xảy ra thì sẽ tận dụng linh hoạt mọi vũ khí ta có, sử dụng sao đạt hiểu quả cao nhất.
Quay trở lại vấn đề chính, mua bán vũ khí, nhiều người sẽ thắc mắc hỏi tôi, tại sao không nói huyệch toẹt ra cụ thể tên các loại vũ khí VN sẽ mua của Mỹ? Tôi không phải thành viên hội đồng quân ủy trung ương nhé, làm sao mà tôi biết cụ thể được? Và mua cái gì thì hiện giờ các tướng nhà ta vẫn còn đang tranh cãi. Nhưng tôi nghĩ, họ sẽ dựa theo một số quy tắc mà tôi đề ra phía trên mà bạn đã đọc. Còn muốn biết cụ thể sau khi lệnh cấm vận vũ khí của Mỹ dỡ bỏ, VN mua gì thì liên hệ … Phùng Quang Thanh hay Trương Tấn Sang để biết thêm chi tiết nhé!
Về phía Mỹ, khi bán hàng cho Việt Nam, đại khái là:
_ Nó sẽ bán những thứ nó nghĩ rằng VN sẽ cần nhất, chủ yếu loanh quanh bên mảng tàu chiến, (tâm lý khách hàng nó nắm rất rõ, nên sẽ giới thiệu những thứ nó cho là VN cần trong thời buổi xung đột ở biển Đông như hiện nay).
_ Dụ bán những thứ mắc tiền, hay cần bảo trì khó, lâu dài, phức tạp cần đến công ty của Mỹ (tất nhiên, tư bản mà, thực dụng mà, nó làm y như những gì đã làm với các đồng minh). Quảng cáo vũ khí cho siêu vào, hoành tráng vào, (miệng lưỡi con buôn mà). Nga quảng cáo vũ khí cho Trung Quốc đểu một, thì Mỹ sẽ quảng cáo cho mình đểu mười. Nói thẳng với các bạn, mấy cái thông số kĩ thuật của vũ khí xuất hiện trên Wikipedia hay mấy bản vẽ sơ lược về tàu chiến, máy bay cũng là bọn lái súng này tung lên để tự quảng cáo cho sản phẩm của nó đấy.
_ Sẽ có thêm một đám khùng giới thiệu, chào mời mình mua các loại bảo hiểm rủi ro cho vũ khí, khí tài quân sự (các kiểu, bảo hiểm thì Mỹ cũng nhanh mồm lắm, kiểu gì cũng có)
Có lẽ không cần phải nhắc, lãnh đạo VN không ngu ngốc và thiếu sáng suốt khi đi mua sắm vũ khí quân sự. Điều này có lẽ không cần phải lo lắng quá.
Tuy nhiên, khi mua vũ khí với những thằng tư bản như Irael, Pháp, Mỹ, (Nhật Bản ta có thể loại trừ). Ta sẽ gặp rất nhiều bất lợi như sau:
- Tất nhiên là ta không bao giờ được món hàng có tính năng tuyệt đối như mua của Nga – Đồng minh thân thiết được.
- Mua gì của Mỹ thì nó cũng đều ghi vào “sổ đen” của nó, để tìm cách khắc chế nếu xung đột xảy ra. Mất một phần yếu tố bí mật.
- Mua xong nó tông hốc cái mồm lên Liên Hiệp Quốc, kê khai rõ ràng ta mua cái gì, mua số lượng bao nhiêu, mua khi nào. Và thế là ta có cái gì cả thế giới nó đều biết, nói gì đến TQ. Tiếp tục mất một phần yếu tố bí mật.
Trong khi đó, mua của Nga, ta đã được đảm bảo rất tốt các yếu tố bí mật từ mua bán, hợp đồng, vận chuyển, năng lực thật của vũ khí, tất cả đều được phía Nga đảm bảo tuyệt đối. Và nhắc luôn cho bạn nào không biết, những thông tin mà các bạn thấy trên mạng, VN mua gì của Nga, Nga ngỏ lời đề nghị bán A, B, C cho Việt Nam. Xin thưa với các bạn, mọi thứ đều là chém gió và tung hỏa mù theo “thỏa thuận của Nga và Việt Nam”. Lượng vũ khí về VN là cái gì, bao nhiêu, chi tiết về thành phần bên trong đều bị giữ kín và làm sai lệch về thời gian giao hàng. Ví dụ, khi bạn nghe thông tin Việt Nam kí hợp đồng mua 6 tàu Kilo, bạn nghĩ khi bạn nghe tin đó thì bên VN đang lọ mọ qua đó ngồi kí giấy tớ chắc? Bạn nghĩ nghe tin thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng qua Nga thăm tàu Kilo đang đóng là ông ấy thật sự đi thăm chắc? Đó là động cơ duy nhất à? “Đồng Chí X” rảnh đến thế sao? Xin thưa với các bạn, mọi thông tin mà truyền thông nói đều đã bị nhét thêm rất nhiều thông tin sai lệch. Mà cụ thể thì tôi không dám nêu ra cho các bạn nghe được. Vì chẳng ai “vạch áo cho người xem lưng cả”.
- Đểu nhất, là vì thực dụng nên Mỹ luôn đòi hỏi mua kèm theo vài điều kiện chính trị. Cái này thì khó để lường được lắm, “liệu cơm gắp mắm” thôi.
III/ Vậy, khi nào lệnh cấm vận vũ khí sẽ được gỡ bỏ hoàn toàn?
Thực ra, tâm trạng hiện giờ ở Mỹ là:
Tư bản lái súng “mót” lắm rồi, đang cố gắng vận động hành lang. Đám nghị sĩ cũng muốn mở cửa, cơ mà ngại tới ngại lui, cứ ngại ngại vì mở cửa thì đây là lần đầu tiên Mỹ bán hàng cho “mấy thằng Cộng Sản”. Nên đâm ra nó lo lo, nhưng thực chất trong lòng nó vẫn muốn bán thấy mẹ còn bày đặt.
Vấn đề tháo dỡ lệnh cấm, có lẽ Mỹ sẽ làm từ từ, vừa làm vừa thăm dò mọi phản ứng có được từ các phe, từ Việt Nam, cho đến Trung Quốc, Nga, Ấn. Nga, và Ấn thì có lẽ chả phàn nàn gì cả. Còn TQ, vì yếu tố chơi bẩn nên nó sẽ tìm cách để Mỹ không thông qua, cơ mà đồng tiền của Mỹ là trên hết, chứ không phải TQ, nên TQ sẽ chẳng làm được gì nhiều ngoài “gâu gâu” vài câu cho có lệ. Áp lực để VN không mua hàng Mỹ càng khó, vì như vậy chỉ kích thích bọn lái súng Mỹ giấu nhẹm đi các hợp đồng buôn bán giữa hai bên, điều đó lại càng có lợi cho phía VN. Dỡ lệnh từ từ đến khi dỡ hết mọi lệnh cấm (tất nhiên, mấy cái máy bay F22 hay vũ khí hạt nhân, tên lửa IBCM gì gì đấy thì đừng hòng Mỹ bán)
Nếu hỏi tôi cụ thể khi nào, ở thời điểm 2014 này tôi đoán là trong khoảng 1 năm là đợt đợt cấm vũ khí sát thương với các loại hạng nhẹ, và thêm 4 năm nữa với toàn bộ các vũ khí sát thương loại nặng, đặc biệt là các khí tài quân sự như tàu chiến, máy bay, xe tăng. Dĩ nhiên, tôi đang đoán mò, có thể chính xác, mà cũng có thể sai, tuy nhiên bạn có thể tham khảo.
Nếu hỏi tôi cụ thể khi nào, ở thời điểm 2014 này tôi đoán là trong khoảng 1 năm là đợt đợt cấm vũ khí sát thương với các loại hạng nhẹ, và thêm 4 năm nữa với toàn bộ các vũ khí sát thương loại nặng, đặc biệt là các khí tài quân sự như tàu chiến, máy bay, xe tăng. Dĩ nhiên, tôi đang đoán mò, có thể chính xác, mà cũng có thể sai, tuy nhiên bạn có thể tham khảo.
Nói chung, sớm hay muộn gì Mỹ cũng sẽ phải dỡ lệnh cấm bán vũ khí sát thương. Tiền là trên hết mà!
IV/ Mối quan hệ buôn bán vũ khí với Irael – Con buôn sòng phẳng:
Theo tôi được biết, VN hiện có quan hệ mua bán vũ khí khá tốt với Irael, tuy nhiên, theo nguồn tin của một người quen cho tôi, mối quan hệ mua bán của VN – Irael cũng chỉ là “thuận mua vừa bán, bán được thì bán, bán không được thì cút”!
Các mặt hàng vũ khí bao gồm:
- Chủ yếu là súng và trang bị cho lục quân.
- Nâng cấp các trang thiết bị, khí tài của Mỹ để lại mà ta chưa sửa chữa được.
Tại sao các tướng nhà ta chọn mua vũ khí của Irael? Theo suy đoán của tôi, đầu tiên là vũ khí Irael dùng khá tốt, một chín một mười với hàng Nga, nhờ vào công nghệ đến từ chất xám của Do Thái. Thêm vào đó, mua bán với Irael khá dễ dàng khi họ đồng ý mua vũ khí sẽ chuyển giao công nghệ và xây dựng nhà máy, dây chuyền lắp ráp chế tạo cho VN. Đây là điểm Việt Nam thích thú nhất.
Bạn nên nhớ, để đạt bước vọt về công nghệ quân sự, ta chỉ có một trong hai cách thôi:
1 là đi ăn cắp, sao chép của người khác như anh láng giếng.
2 là bỏ một số tiền khổng lồ ra mua lại các công nghệ, máy móc, sáng chế.
Và thế là VN chọn cách thứ … ba (khôn lỏi): Đó là mua một số vũ khí với đề nghị cấp công nghệ, bằng sáng chế liên quan đến một số vũ khí, khí tài quân sự đã mua. Đây là một cách làm hay, vừa “đi tắt đón đầu”, vừa thực hành thông qua lắp ráp, vừa nghiên cứu, học tập được sơ sơ, vừa đỡ mang tiếng ăn cắp như “ai đó”. Không mang tiếng là “Cộng sản chỉ đi ăn cắp của tư bản”. Và bạn nên nhớ rằng, “tinh hoa của ngành công nghiệp quốc gia họ đều tập trung vào vũ khí để bảo vệ đất nước” nên nắm được công nghệ sản xuất vũ khí, khí tài của họ (ví dụ như đóng tàu) thì ít nhiều đã nắm được sơ sơ về công nghệ tinh hoa của họ.
Tại sao tôi đề cập đến Irael ở đây? Mới cách đây vài tuần thôi, trong đầu tôi cũng cảm thấy dao động và khó chịu trước cảnh Irael đánh bom giết chóc người dân Palestine (tôi không phân biệt, tôi không liệt kê đàn bà hay trẻ em, giết ai thì cũng là giết người thôi). Trong khi đó, VN có mối quan hệ rất tốt với Palestine, và Palestine bản thân cũng rất ngưỡng mộ VN (Tương tự như các lãnh đạo Gadaffi và Sadam Hussein vậy). Vậy nên cũng xin nhắc lại cho các bạn hiểu, quan hệ VN với Irael cũng chỉ đơn thuần là buôn bán vũ khí, anh bán tôi mua, chứ cũng không có mối quan sâu sắc gì lắm. Và VN vẫn ủng hộ Palestine trên Liên Hiệp Quốc, suy cho cùng, Việt Nam cần vũ khí của bọn Do Thái này còn hơn chúng nó cần tiền của mình. Đơn phương hủy hợp đồng vũ khí chỉ thiệt cho bản thân Việt Nam, khoan nói gì đến đền bù hợp đồng, chỉ cần nhìn không khí chiến tranh sát ngay cửa ngõ nhà mình suốt thời gian này là đủ biết rồi. Những hợp đồng kiểu này. Chỉ Việt Nam có lợi nhiều hơn, bọn Do Thái chỉ có lại đôla, không gì hơn. Ta có công nghệ, quá lời đi chứ.
Tuy nhiên, theo tôi, mối quan hệ mua bán vũ khí này chẳng phải là mối quan hệ chủ đạo gì cả, truyền thống vẫn là Nga, điều này sẽ chẳng bao giờ thay đổi. Vì đây là đồng minh lẫn bạn tốt nhất, mạnh nhất mà chúng ta có được.
Kế tới, trong tương lai, chúng ta sẽ có mối quan hệ hợp tác về quân sự khí tài với một quốc gia thú vị hơn:
V/ Mối quan hệ hợp tác sâu rộng với Nhật Bản – bạn mới, đối tác mới, đồng minh mới:
Có lẽ, giờ phút này, thần dân mạng đang trầm trồ và đoán già đoán non, tập trung hết vào việc tháo lệnh cấm của Mỹ. Mà không ai nghĩ rằng, cái thú vị và hay ho nhất trong hợp tác quân sự của Việt Nam hiện này là với Đế quốc mặt trời mọc – Nhật Bản (Nga thì là truyền thống và quá quen thuộc rồi).
Tại sao tôi nói nó là thú vị?
Tôi chỉ nói một chi tiết thế này thôi. Vừa rồi, ngày 18-3-2014, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có một bài diễn văn trước toàn thể quốc hội Nhật. Ông ấy chém gió gì ở đấy thì tôi không biết, chỉ biết là:
Kết quả: vài tháng sau, quốc hội Nhật lôi cả hiến pháp ra sửa để bán vũ khí cho các nước Cộng Sản. Mà nói là các nước cho oai thôi. Chứ thực ra sửa cả cái hiến pháp để bán vũ khí và hợp tác quân sự với mỗi Việt Nam. (bạn có hình dung nổi nó buồn cười đến cỡ nào khi Nhật bán vũ khí cho Triều Tiên, Sri Lanca hay Cuba và tức cười hơn là cho TQ? Dĩ nhiên toàn là chuyện không bao giờ xảy ra!) Chỉ một đất nước Việt Nam nhỏ xíu mà phải sửa cả hiến pháp để “giao lưu quân sự” trong khi sửa Hiến pháp để tái thành lập quân đội thì cãi nhau mãi không thôi, lại còn phải xin phép Mỹ, còn sửa để chơi với Việt Nam thì chỉ một buổi họp là nhất trí thông qua?!
Nói như thế để các bạn thấy Nhật kiên quyết và coi trọng đồng minh mới này như thế nào? Vì Nhật đánh hơi thấy, đây là bạn, chứ không chỉ đồng minh, bản thân Nhật cũng thấy sau các phản ứng rụt rè suốt thời gian qua của Mỹ, Mỹ sẽ không bảo kê Nhật trước một kẻ thù hùng mạnh như TQ, sự thực dụng của Mỹ giới chính trị gia Nhật Bản cũng không lạ gì. Cho nên, ở vị trí Nhật, quanh quẩn họ, còn đồng minh nào chân thành đủ tốt thì họ bám víu lấy bằng mọi giá. Chơi với Mỹ thì bán mạng, bên cạnh là kẻ thù TQ, Nga thì vẫn còn lườm nó vì vụ chuỗi đảo Kuril, thêm phần vì nó đã ngả về bên Mỹ sau thế chiến 2 (tôi đánh giá đây là một nước đi sai lầm chí tử của Nhật, mãi về sau khó có thể thay đổi được tạo mối quan hệ nồng ấm với Nga), Hàn Quốc và Nhật cũng xung đột, vì Nhật đã từng giết rất nhiều dân Hàn thời thế chiến 2, Triều Tiên thì khỏi nói rồi, Đài Loan cũng là khựa, và còn bợ đít Mỹ nhiều hơn bọn Hàn, bọn Nhật, trông cậy gì vào cái thằng chỉ biết dựa? bọn Phillipine thì vừa xa, vừa yếu, vừa dốt vừa bợ đít Mỹ không thua gì Đài Loan, thực lực quân sự thì con số không tròn trĩnh. Singapore thì trung lập theo kiểu (tao chả quan tâm mày làm gì, dẫu sao tụi mày cũng đâu có đánh tao) Các nước Đông Nam Á còn lại thực lực lẫn lộn và quá xa.
Nhìn lại, còn mỗi Việt Nam là ngon lành nhất, quân sự thuộc hàng số một Châu Á, TQ còn phải ngán, ngoại giao cũng khéo léo hơn Nhật (Cái này chính Nhật đã thừa nhận phải học tập), tài nguyên tốt, vị trí tốt, con người thân thiện, cao thượng, sẵn sàng bỏ qua nợ máu trước đây với Nhật. Cho nên, bằng mọi giá, các đảng phái, cấp lãnh đạo từ Nhật hoàng đến thủ tướng đồng lòng nhanh, vội nắm lấy cơ hội tìm ngay, đó là lý do hợp tác tức thì và nhanh chóng đến vậy. Sửa cả hiến pháp thật nhanh để kết bạn là chuyện buồn cười chưa từng thấy trong lịch sử ngoại giao.
Bàn về thực lực của Nhật, tập đoàn Mitsubishi đã quá nổi tiếng. Nổi tiếng từ cái thời Minh Trị Thiên Hoàng (cải cách Mâygi) Nên có truyền thống về công nghiệp nặng. Đây là đầu tàu cho công nghiệp nặng của toàn Nhật Bản, các tàu chiến thời thế chiến 2 cũng từ đây mà ra. Và Nhật cũng tỏ vẻ rất muốn hợp tác sâu rộng với VN.
Bàn về thực lực của Nhật, tập đoàn Mitsubishi đã quá nổi tiếng. Nổi tiếng từ cái thời Minh Trị Thiên Hoàng (cải cách Mâygi) Nên có truyền thống về công nghiệp nặng. Đây là đầu tàu cho công nghiệp nặng của toàn Nhật Bản, các tàu chiến thời thế chiến 2 cũng từ đây mà ra. Và Nhật cũng tỏ vẻ rất muốn hợp tác sâu rộng với VN.
Nên tương lai, theo dự đoán của tôi các việc mua vũ khí, đóng tàu chiến, chuyển giao công nghệ, thậm chí hợp tác nghiên cứu quân sự sẽ giữa Việt Nam – Nhật Bản sẽ còn diễn ra tưng bừng nữa. Đây mới là điểm thú vị nhất trong lĩnh vực vũ khí, khí tài quân sự của VN trong những năm sau này, chứ không phải mấy cái hợp đồng rẻ rách với Mỹ trong tương lai đâu ! Đừng quên năng lực sáng tạo và khoa học công nghệ NB sẽ đem lại cho nền quân sự VN thêm nhiều sức mạnh mới, khả năng mới.
Nếu trong số các cựu thù cũ của VN, từ TQ – Pháp – Nhật – Mỹ – Hàn thì có lẽ với tinh thần và quan niệm sống “trọng sự trong sạch” của người Nhật. NB sẽ là đồng minh thân cận, đối tác chân thành và là bạn bè tử tế nhất trong số các kẻ thù cũ (kế đến là Hàn). Người Nhật nợ máu người Việt rất nhiều, cho nên bạn cũng đừng thắc mắc khi ODA của Nhật cho VN nhiều, phần vì cần VN nên buộc phải nịnh, phần vì trả nợ máu năm 1945.
VI/ Phụ lục, quan hệ với Hàn Quốc? Samsung chủ đạo, tiếc là không dính nhiều đến quân sự:
Phần này lẽ ra tôi sẽ đề cập đến ở một bài viết khác, nhưng thôi, tiện thể đang nói về quân sự, vũ khí, ta nói ngắn gọn luôn.
Theo suy nghĩ của tôi, một cái thằng còn đang bợ đít Mỹ quyết liệt kiểu: “Hàn Quốc xin phép Mỹ nâng tầm bắn tên lửa đạn đạo” Và còn ngày đêm run sợ trước láng giềng Triều Tiên, thì cái loại này chẳng hợp tác quân sự gì nổi. Thêm vào đó, công nghiệp quốc phòng của Hàn Quốc chẳng mạnh mẽ gì.
Bạn có biết tập đoàn nào đang nắm vai trò chủ đạo ở Hàn Quốc không?
Trước đây là Huyndai, sau sự yếu kém của Huyndai thì bây giờ, Samsung đang là tập đoàn thế mạnh số một ở Hàn Quốc, từ điện tử, điện lạnh, cho đến xây dựng, đóng tàu, hóa chất, quốc phòng, v.v… (bàn về HQ, bạn nên tham khảo thêm về mô hình Chaebol của HQ)
Tôi thiết nghĩ, VN sẽ không có hợp tác mua sắm gì nhiều với HQ về mặt vũ khí, khí tài, mà chủ yếu, lãnh đạo VN đã có ý định nhờ vả Samsung rất nhiều trong việc xây dựng hệ thống vật chất cơ sở hạ tầng nền tảng xã hội chủ nghĩa, nhiều hơn là về vấn đề quân sự. Thế nên ta dừng bàn về hợp tác quân sự với HQ ở đây.
VII/ Kết luận:
Nhìn chung, ngay cả trước cái thông tin thảo luận về tháo bỏ lệnh cấm vận vũ khí của Mỹ đối với VN thì quá trình hiện đại hóa, trang bị vũ khí của VN cũng đã nhộn nhịp lắm rồi. Từ đồng minh truyền thống như Nga, tới Cộng hòa Séc, Ba Lan, Pháp, Irael. Sau khi dỡ cấm vận vũ khí, kế đến là Mỹ , Nhật, và tương lai, khả năng VN mua sắm vũ khí từ khắp các nước trên thế giới là không hề bàn cãi (cái cần bàn lúc đó là có tiền để mua hay không mới là vấn đề). Với năng lực ngoại giao khôn khéo của mình, VN làm được điều mà rất ít quốc gia nào trên thế giới làm được: Đó là mua vũ khí của tất cả các phe, từ phe thân thiết đến không thân thiết, ngoại giao tài tình giúp ta có nhiều mối quan hệ tốt ở ngày mai.
Tương lai Việt Nam có rất nhiều mặt thuận lợi, vũ khí truyền thống Nga chống lưng, ta đã có “mâu” để phòng thủ, mua thêm khí tài của các nước còn lại, ta sẽ thêm “thuẫn” để tấn công TQ khi chiến tranh ở Biển Đông xảy ra.
Việt Nam hiện nay là một chú rồng con đang nằm ngủ, ta đang dần trang bị càng lúc càng nhiều vuốt sắc, tạo hóa ban cho ta sẵn “địa lợi”, với năng lực ngoại giao và sự ứng xử đúng mực, ta đã có “nhân hòa” (cả đối nội lẫn đối ngoại) bây giờ, chỉ còn ngồi chờ “thiên thời” đúng lúc cho một cuộc chiến toàn diện, dậy sóng ở Biển Đông với láng giềng để giành lại những gì đã mất mà thôi!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)