Mấy ngày hôm qua dân mạng đưa nhau xem nhiều clip của Lệ Rơi , và sau khi nghe tầm chục bài có lẻ của anh , tôi bất chợt nhớ đến :Nghệ thuật vị nghệ thuật hay nghệ thuật vị nhân sinh ? Người ca sĩ ắt hẳn hát rất nghệ thuật , thứ nghệ thuật hàn lâm được những đôi tai vàng thưởng thức và chấp nhận , hoặc giả thứ nghệ thuật được tôn cao lên bởi nhiều thứ không nghệ thuật như nó như tiền ,chiến thuật pr hay cả clip minisex . Tuy nhiên âm nhạc nói riêng hay nghệ thuật nói chung vẫn phải giải quyết một yêu cầu căn bản nhất là Nhân sinh , không thể nào tách khỏi nhân sinh được , một giọng nam cao dù có tuyệt vời đến đâu nhưng nếu không có khán giả thưởng thức thì cũng không bằng tiếng kẻng rác .
Ở Lệ rơi chúng ta không phát hiện , dù một chút nhỏ nhặt nhất thứ nghệ thuật kinh điển hàn lâm , cũng chẳng hề thấy một thứ pr gì đi theo cả vì đến tận giờ Lệ Rơi vẫn không tụt quần , không khoe thân càng không phát ngôn chửi bới ai cả , vẫn cái giọng hát rất "lệ rơi " , vẫn cái điệu bộ rất "lệ rơi " và cũng cái khung cảnh rất "lệ rơi " với tâm điểm duy nhất là đôi loa màu đỏ và món trang sức duy nhất là đôi kính râm , Lệ Rơi đã thể hiện hết tính vị nhân sinh của mình . Tôi từng yêu cầu Lệ rơi hát , và quả thật anh hát , hát nồng cháy , bùng nổ , rất hay , không biết mọi người cảm thấy ra sao nhưng tôi thấy rất rất hay vì bài hát đó dành cho tôi , kẻ không đóng góp gì cho anh ngoài mấy cái like vặt vãnh mà thừa thãi mà nếu như dành cho ca sĩ X nào đó thì khó bằng trời .
Có lẽ phong trào Lệ rơi rồi cũng sẽ chấm dứt , có lẽ Lệ rơi rồi sẽ từ bỏ ca hát cho đời vui hơn , cũng có lẽ anh sẽ sa vào một hình tượng khác , nhưng đối với tôi Lệ Rơi vẫn mãi là cái tên gắn với một hiện tượng nghệ thuật , rất ư nghệ thuật , vì nó phục vụ chính bản thân chúng tôi , vì nhân sinh , vì con người không biết mệt mỏi và không tư lợi .
Hữu ChíLệ Rơi mạn đàm.
Khoảng năm 93-94 ở Nha Trang có nhân vật tên là Hòa Mốc. Anh chàng vốn con nhà khá giả ,tên Hòa nhưng ăn mặc lôi thôi nhìn cứ mốc meo thế nào ấy. Chả biết cái chữ Mốc gắn vào tên anh từ bao giờ. Khi tôi quen biết anh thì ah học năm cuối Thủy Sản ( nay là DH Nha Trang). Dạo ấy cứ tầm tan học , anh lại vác mớ đồ nghề bơm vá ngồi ngay cổng trường Cao Đẳng sư Phạm hành nghề. Trông anh đến là nản. Anh chỉ hành nghề vào cuối tháng , khi cạn tiền. Có lần tôi hỏi anh
- anh không ngại hả
Anh nói :
- ngại dek gì , ở đây ai biết tao mà ngại
- người quen biết anh cũng không ngại hả
- người quen thì quá biết tao rồi , ngại đéo gì nữa.
Với một đứa nhóc 11 tuổi thì câu trả lời của anh rất không thuyết phục.
Anh học Thủy sản nhưng lại ở chui Ký túc xá Sư Phạm. Mấy năm trời chả tốn cắc nào thuê nhà. Bảo kTX nhẵn mặt anh cả , lại là bạn nhậu của anh nên chẳng ai làm khó dễ. Kẻ ở chui này lại nổi tiếng nhất ký túc Xá theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Đêm nào anh cũng tra tấn lỗ tai của thiên hạ bằng tài năng âm nhạc của mình. Cứ tầm 9h đêm anh lại ôm đàn lên sân thượng KTX bắt đầu show ca nhạc. Anh chuyên chơi các bản nhạc Âu - Mỹ được yêu thích thời đó bằng thứ tiếng Anh nửa mùa. Có khi anh lại chế lời Việt rất bựa. Tôi còn nhớ được vài lời nhạc chế bài Hotel Califonia của anh " mới sáng sớm ăn khoai lang nướng , uống nước lã rồi đi làm ...". Điều kỳ cục là anh rất đào hoa , các thể loại gái từ năm nhất đến năm cuối mê anh như điếu đổ. Có thể xem anh là một Don Juan hay Cassanova phiên bản Đại Cồ Việt. Sau này thành người lớn tôi mới hiểu tại sao các cô gái si mê anh. Vì anh ...Độc đáo không giống ai đã thế nói chuyện với gái ngọt xớt dù rằng anh luôn tỏ ra vẻ bất cần đời , cái sự lập dị của anh nó dễ thương.
Trở lại chuyện anh Lệ Rơi , có lẽ nhiều người ngạc nhiên tại sao anh ta lại nổi đến thế , mức độ hot của anh ta có thể còn hơn cả ca sĩ Lệ Quyên. Anh ta nổi nhưng không phải bằng cách phát ngôn shock hay trêu chọc cộng đồng bằng cách đạp các giá trị đạo đức xuống đất như Bà tưng hay Quân Kun. Người ta không ghét anh. Anh chẳng chọc ghẹo ai. Ai thích anh ca bài nào thì anh cứ ca và up lên Youtube. Slogan của anh "hát tuy dở nhưng nhiệt tình " !!!
Anh ta sở hữu một vẻ ...xấu trai + quê mùa kinh điển. Anh mặc đồ rất nhà quê ,hợp với trường quay lụp xụp của anh. Anh nói chuyện trước ống kính tỉnh queo, ngọng L, N và cả nói lắp. Điều thú vị là tổng hòa các nét xấu và mộc ấy đâm ra dễ mến , thân thương. Nói túm cái váy là anh này Xấu duyên như kiểu các danh hài Hoài Linh , Công Lý , Quang Tèo.
Anh ta có một giọng ca dạng "đấm vào tai người nghe" rất ...keo dán chuột. Ai đã từng nghe cái giọng rao ông ổng của mấy xe bán keo dính chuột thì biết. Anh chuyên cover các siêu phẩm âm nhạc với một phong cách tỉnh như ruồi kệ mẹ cái sự đời , bố thích thì bố hát , chả ngại bố con thằng nào. Hát không sợ ai chê dở , chê thì làm gì được nhau ? Chính cái phong cách đặc dị này làm cư dân mạng hâm mộ anh. Người ta mong chờ các siêu phẩm âm nhạc qua lối trình diễn "keo dán chuột" sẽ thế nào. Anh thực sự là Sát thủ âm nhạc thượng thừa , đủ sức hạ gục bất kỳ một bản hit nào từ nhạc Việt đến nhạc ngoại.
Anh được yêu thích cuồng nhiệt. Lệ Rơi đã trở thành một hiện tượng. !!!
Hiện tượng này có thể giải thích được dựa vào phong cách của Lệ Rơi nhưng nguyên nhân sâu xa nằm ở chỗ khác. Đời sống tinh thần của cộng đồng mạng hiện nay rất nhàm chán buộc người ta tìm đến những thứ lập dị không giống ai. Showbizt đầy rẫy những anh ca sĩ nhạc chợ giống nhau lạ kỳ theo một công thức chế tạo ngôi sao. Điện ảnh , truyền hình , văn học ...nhạt nhòa không đủ sức cuốn hút giới trẻ. Cá nhân tôi một thời gian dài cũng thấy hờ hững với thế giới giải trí vì không có gì đặc sắc , ngắm mãi các hot girl cũng chán , dí mũi vào các scandal showbizt thì càng tởm. Lệ Rơi đúng là làn gió mới , không thơm nhưng ...độc.
Đằng sau hào quang của Lệ Rơi là một khoảng trống mênh mông trong đời sống tinh thần của giới trẻ.
Xin cảm ơn Lệ Rơi vì sự lập dị , nổi loạn không toan tính !!!
Bao Bất Đồng
rất hấp dẫn
Trả lờiXóa