Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

Sự thực về việc phi công VNDCCH bắn rơi B52 !


Nhìn đâu cũng thấy âm mưu của Cộng Sản 
Nhà văn Nguyễn Công Hoan có viết một truyện ngắn dí dỏm tên là “ cái lò gạch bí mật ” . Nhân vật chính rất đam mê truyện trinh thám, anh ta nhìn đâu cũng thấy tội phạm . Ngày nọ anh ta rủ người bạn theo dõi một người có hành tung khả nghi . Cả hai thấy người này đi vào lò gạch cũ làm gì đó rất bí ẩn . cả hai xông vào thì kẻ tình nghi chạy thoát để lại một hiện vật “to bằng vành khăn đàn bà, cuộn khoanh lù lù trên mặt đất thành một bãi, đầu hình búp măng, màu vàng, mà ở đuôi là có hơi ngạt, thôi thối...”
…………….
Còn vài hôm nữa là đến kỷ niệm Điện Biên Phủ trên không , chiến dịch dìm hàng công lao của dân tộc được mấy anh phởn động, dâm chủ bắt đầu rôm rả . Vẫn như mọi khi : “ B52 có phải do Việt Nam bắn rơi đâu, toàn phòng không Nga Xô và Tàu bắn đấy chứ” blah blah ... ( y chang luận điệu dìm hàng tài năng cụ Giáp ) Năm nay là mùa hot của sử dza trường phái “ tin đồn” Oshin Huy Đức , chàng sử dza này phán rằng làm gì có chuyện Phạm Tuân bắn rơi B52, đó là sản phẩm tuyên truyền của Hà Nội mà thôi , Phạm Tuân là một diễn viên kịch suốt 40 năm qua vì đã cướp công anh hùng Vũ Xuân Thiều . Vin vào quan điểm của sử dza “tin đồn” các anh rận sĩ chấy thức từ đầu bạc cho đến đầu hói cho tới trẻ trâu nhãy cẫng cả lên. Còn phải hỏi sao , “đạp đổ cả chiến tích ĐBP trên không” cũng ngang ngửa với “hạ bệ Hồ Chí Minh” cơ mà . Buồn cười thay , có những anh hăng hái té nước theo mưa kiểu như “vì lý do nhân đạo Mỹ mới thôi ném bom chứ Bắc Việt sức mấy mà chống nổi”, và thậm chí là “ B52 nó rơi vì hết xăng”. (^^), thì ra Phi Công Mỹ lái cỗ máy bạc triệu Đô –la không khác gì mấy anh chàng ngớ ngẩn oánh con xe chở bạn gái vi vu phố phường , quá hưng phấn đến nỗi quên kiểm tra bình xăng để rồi dắt bộ.. Dù dốt quân sự nhưng các thánh chém gió rào rào độp độp như mưa đá . Các thánh nghe B52 là “siêu pháo đài bay bất khả xâm phạm” thì các thánh tin ngay nó chỉ rơi vì hết xăng ( ^^) . Mèng đét ơi , nghe các thánh chém gió bom đạn, tên lửa ,phi cơ mà cười đến rụng rún ,hơn cả xem hài Hoài Linh, Tự Long…
Trước hết xin nhắc lại rằng B52 là vũ khí chiến lược mà người Mỹ dành bao tâm huyết để đối phó với Liên Xô chứ không phải dùng cho các đối thủ nhỏ và yếu như Việt Nam.. B52 là loại máy bay ném bom to nhất thế giới chỉ có thể bay với vận tốc tối đa 900km/h . Mig 21 có thể bay đến 1500km/h nên đuổi theo B52 và bắn hạ không có gì khó khăn. Nhưng B52 được gọi là”bất khả xâm phạm” vì khả năng gây nhiễu radar và có hàng đống máy bay tiêm kích đi theo bảo vệ. Phát hiện được B52 đã khó nhưng tiếp cận được ở cự ly gần mà phóng tên lửa càng khó hơn. Phóng tên lửa rồi phải vọt thật nhanh tránh lửa từ vụ nổ Hai vị anh hùng Phạm Tuân và Vũ Xuân Thiều hạ được B52 theo cùng một kiểu : bay thật cao , tích lũy tốc độ rồi bổ nhào vào B52 cho các F4 không truy kích kịp, ở cư ly 3km với B52 thì phóng tên lửa , ngoặt hướng khác thoát ra. . Sự thật là thất bại của chiến dịch Linebacker II làm người Mỹ phải giật mình vì điểm yếu của loại đồ chơi xa xỉ này . Nên nhớ rằng các tên lửa SAM mà Việt Nam dùng bắn rơi B52 là đồ lạc hậu so với đồ xịn mà Liên Xô đang có ở thời điểm đó
Cái lập luận Mỹ ngừng ném bom là vì nhân đạo thối đến không ngửi nổi , anh nào phọt ra mà không tự bịt mũi mình cũng tài thiệt. Có cái giống người nào khen cái thằng trút bom đạn giết hại đồng bào mình là nhân đạo ?Nhân đạo cái quái gì mà cứ dội bom xuống khu dân cư với lại bệnh viện . Giết người ta không được , không giết nữa thì gọi là nhân đạo!!! anh nào phát ngôn câu ấy không biết có dám chìa a- lô cho người ta vả vài chục phát nổ đom đóm rồi nói “cảm ơn anh vì anh nhân đạo quá không tát nữa” hay chăng ?
Cả anh Oshin Huy Đức và Ba Sàm, các Blogger chống Cộng đều một mực vịn vào báo cáo của Mỹ để cho rằng số liệu của Việt Nam về Linebacker II là ba xạo . Trên đời này không có trận chiến lớn nào số liệu của các bên tham chiến trùng nhau như biên bản một trận quyền anh. Cái lý lẽ “có thể do chênh lệch cách tính thời gian” hết sức vớ vẩn và mơ hồ . Số phi công Mỹ tham gia Linebacker II đâu phải là bí mật ghê gớm gì ,nếu muốn làm một sử gia nghiêm túc anh chàng Oshin kia vẫn có thể làm được mà, sao lại lập lờ có duyên ra phết . Điểm ngu đặc sắc của Huy Đức và các fan “sử học tin đồn” là ở chỗ không biết rằng Phạm Tuân và Vũ Xuân Thiều hạ hai B52 vào hai ngày khác nhau là 27 và 28 tháng 12 .Đương nhiên là đêm 28-12 chỉ duy nhất một B52 rơi do Mig 21 mà anh Thiều cầm lái .Nhà sử học cứ tưởng đó là phát kiến rất vĩ đại . Phạm Tuân là phi công đầu tiên hạ B52 vào đêm 27-12 sau 9 ngày đêm xuất kích .Người Mỹ có ghi nhận hay không thì xác của B52 vẫn nằm chình ình đấy cho phóng viên người ta chụp hình .Các thánh đoán rằng miền Bắc Việt Nam hồi ấy chắc bí ẩn như Bắc Triều Tiên bây giờ nên Hà Nội muốn nói sao cũng được ? . Xin thưa hồi ấy phóng viên phương Tây ở Bắc Việt có mà đầy, và chính họ truyền đi tin tức Phi Công Phạm Tuân hạ B52 vào đêm 27-12 Không hề có chuyện Phạm Tuân cướp công lao của anh Thiều .
Trường hợp của anh hùng Vũ Xuân Thiều có chút rắc rối đó là quyết định lao mình vào chiếc B52 vào đêm 29-12.Câu hỏi được đặt ra là " Anh ấy muốn làm như thế hay vì quá gần không thể tránh được "? Sau này, nhiều tờ báo khi kể chuyện chiến đấu của phi công Vũ Xuân Thiều thường ví anh như “quả đạn thứ 3”, tuy nhiên họ không biết rằng, đó là một khái niệm vi phạm kỷ luật quân đội. Theo quan điểm chính thống, Đại tá Nguyễn Phương Diện, Phó Cục trưởng Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị cho biết, trong những ngày tháng đối đầu nghẹt thở với B-52, nhiều phi công Việt Nam thậm chí, viết đơn xin được đánh B52 kiểu cảm tử . Chính Vũ Xuân Thiều trước ngày xuất kích cũng đã đề nghị cấp chỉ huy cho phép anh ấy làm như thế .Theo Đại tá Diện, tinh thần sẵn sàng biến mình thành “quả đạn thứ 3” của phi công là đáng ghi nhận nhưng hành động này bị cấm tuyệt đối. Trước hết, Việt Nam không có nhiều phi công và máy bay để chơi trò cảm tử Kamikaze của người Nhật và hơn nữa “tinh thần cảm tử” bị xếp vào quan điểm nóng vội, yêng hùng. Chính vì uẩn khúc đó nên cần một độ lùi lịch sử nhất định , vào năm 1994 anh Vũ Xuân Thiều mới được công nhận là anh hùng .
Các anh phởn động, người Việt mất gốc có cái khác người là tưởng tượng rất phong phú , vẽ vời theo ý thích. Sự kiện anh hùng Vũ Xuân Thiều được công nhận anh hùng muộn màng được họ ví như việc Đảng Cộng Sản công bố ngày mất của Chủ tịch Hồ Chí Minh lùi một ngày là vì mục đích chính trị chính em . Bác mất ngày 2-9 hay 3-9 thì Bác vẫn là Bác trong lòng người Việt Nam . Anh Thiều là quân nhân hy sinh khi làm nhiệm vụ , dù có công nhận sớm hay muộn thì đó cũng là một người anh hùng sao lại phải xoắn ? Khổ cho các anh ấy , nhìn đâu cũng thấy âm mưu của Cộng sản cá . Nói dại mồm nếu các ông Đảng Viên đi vào cái lò gạch cũ “giải quyết nỗi buồn” mấy ảnh cũng đi theo nghiên cứu cho bằng được

Bao Bất Đồng :FB

3 nhận xét:

  1. Chuẩn ko cần chỉnh

    Trả lờiXóa
  2. Chuyện thần tiên như là chuyện Lê Văn 8

    Trả lờiXóa
  3. Thằng này chém cũng kinh nhưng rốt cuộc cũng chẳng đưa ra được bằng chứng cụ thể nào về vu Phạm Tuân cả

    Trả lờiXóa

Đi tìm sự thật thực ra là một công việc vô ích vì sự thật sẽ tự tìm đến với chúng ta ,chỉ cần chúng ta có tâm tìm kiếm !
Nguyễn Linh
Bản quyền thuộc về Blog Tìm Lại Sự Thật ,khi đưa lại bài từ blog mong các bạn ghi rõ nguồn !
Bình luận đăng lên phải có chứng cứ rõ ràng ,không nên đăng những thông tin sai sự thật hay những bình luận có nội dung nhục mạ !