Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Người trong giang hồ - Nguyễn Hồng Lam (11) Hải Bánh


11. HẢI BÁNH

Vậy là cuối cùng phiên tòa xét xử “Vụ án Trương Văn Cam và đồng bọn” cũng đã kết thúc. Sau Năm Cam, kẻ đứng thứ hai trong danh sách bị can, cũng là nhân vật số 2 của toàn bộ vụ án lôi kéo được sự chú ý nhiều nhất của dư luận không ai khác chính là Hải Bánh. Ẩn sau bộ áo sọc của phạm nhân là một thân hình chằng chịt hình xăm - dấu tích vừa “lừng lẫy” vừa khốn nạn của một kiếp giang hồ; ẩn sau khuôn mặt khá điển trai và bình tĩnh là một cái đầu máu lạnh ẩn chứa quá nhiều tội ác... Đó chính là Hải Bánh, kẻ có cái lưỡi vàng đã mở ra toàn bộ chứng cứ để bắt đầu một vụ án hình sự lớn nhất trong lịch sử tư pháp Việt Nam. Với giang hồ thì khác, Hải Bánh chính là chìa khóa mở cửa địa ngục đưa toàn bộ băng tội phạm của Năm Cam xuống đáy mồ. Câm lặng đi giữa hàng bị cáo bước vào phòng xử, Hải Bánh dư biết hắn đã trở thành một kỷ lục: kẻ đã và sẽ còn bị truy nã nhiều nhất bởi cả công an lẫn giang hồ, cho dù còn sống hay đã chết.

Tên thật là Nguyễn Tuấn Hải, sinh ngày 7.11.1967, tên giang hồ khét tiếng này có một tuổi thơ êm đềm, giản dị ở nhà số 36, Hàng Cót, Hà Nội. Cha Hải là ông Nguyễn Văn Bánh. Theo thói quen, người miền Bắc thường gắn tên cha vào sau tên con trong cách gọi thân mật cho nên hắn được gọi là Hải Bánh - một cái tên sau này sẽ trở nên khét tiếng, trong Nam ngoài Bắc đều biết đến.

Sinh ra đã lì lợm nên Hải không màng gì đến sách vở học  hành. Năm 1982, đang học lớp 8, Hải nghỉ ngang để đi học nghề thợ hàn và nghề... đâm thuê chém mướn. Làm thợ thì... phọt phẹt, nhưng nghề đao búa thì Hải Bánh chẳng kém cạnh gì ai. Khoảng những năm 1982-1985, dân chợ trời khu vực các Hàng ở Hà Nội đã nhẵn mặt thằng cu cò Hải Bánh vì cứ sểnh ra món nào là hắn nẫng tay ngay món đó, nhanh như chảo chớp. Nhưng nhỏ to về hắn, người ta chỉ dám nói sau lưng còn đối diện thì cạch. Vô phúc để lọt tai, thằng cu cò sẽ trở thành hung thần ngay và sẵn sàng nện cho kẻ nhiều chuyện nhừ tử. Đã thế, sau lưng hắn còn có thêm một đám đàn em đầu trâu mặt ngựa, thằng nào cũng tiền án tiền sự nhiều hơn tiền mặt, sẵn sàng coi việc đụng độ, đấm vỡ mặt người khác là “cái đinh”.

Vì sự lộng hành và những trận loạn đả gây thương tích, ngày 12.5.1985, Hải Bánh bị công an quận Hoàn Kiếm tóm cổ và bị tòa xử 42 tháng tù giam. Trước đó, hắn đã một lần ngồi tù 24 tháng vì tội trộm cắp. Lương dân 36 phố phường thở phào vì bớt được một hung thần trên lề phố.

Năm 1987, Hải Bánh ra tù. Có vẻ cu cò đã trở nên lương thiện, an phận làm một chú thợ hàn tàng tàng và lấy vợ sinh con đẻ cái. Vợ hắn là Nguyễn Hoàng Hà, sinh năm 1970, con nhà tử tế, chắc cũng sẽ bảo ban được thằng chồng. Vậy mà không. Năm 1990, khi Hà sinh được đứa con gái thì gã chồng lại trộm cắp, lại vào tù. Hai năm sau, năm 1992, được trả tự do nhưng anh thợ hàn Nguyễn Tuấn Hải coi như không còn nữa, thay vào đó là một Hải Bánh đại ca, tên tuổi khá cộm cán trong đám giang hồ.

Có vợ có con cũng coi bằng không, Hải Bánh biến mất mặt và cặp kè với Thủy bồ, một nữ quái sinh năm 1972, bắt đầu đẩy mạnh việc tác oai tác quái. Vứt chiếc mỏ hàn vớ lấy con dao hoặc cây mã tấu, Hải Bánh trở thành một tay bảo kê vằn vện kiêm đại lý thuốc lắc cho dân chơi của nhiều nhà hàng vũ trường ở thủ đô. Có tiền, có quyền Hải Bánh bắt tay và thu phục được khá nhiều chiến binh giang hồ có số ở Hà Nội như Hải lớ, Hải hấp, Phát lợn, Trường xoăn, Hưng chùa... Trong số này, thật ra cũng có một vài thằng còn bé lắm, như Hưng chùa (Nguyễn Việt Hưng) hay Trường xoăn (Nguyễn Xuân Trường) chẳng hạn. Nhưng mà khổ, đi với ma thì mặc áo giấy, những thằng bé con mặt búng ra sữa ấy, theo anh Hải chỉ ít lâu cũng thành sát thủ máu lạnh như ai, từ từ thiên hạ sẽ thấy.

Những cuộc thư hùng đẫm máu trên lề phố đã nhanh chóng đẩy uy tín Hải Bánh lên hàng “sao” trong giới giang hồ Hà Nội. Hắn lọt vào mắt xanh của các ông trùm xã hội đen Hà thành lúc bấy giờ như Thắng tài dậu, Sơn bạch tạng, Khánh trắng, và cả bà chị Phúc bồ, một đàn chị theo nghĩa giang hồ của Thủy bồ - nữ quái đang cặp kè với Hải. Đám ông trùm bà trùm vừa nể, vừa ngán ngại dè chừng tên cận vệ của Diêm vương Hải Bánh. Tuy nhiên, cao nhân tất hữu cao nhân trị, đến lượt Hải Bánh lại thầm kinh một kẻ khác, khổ thay lại là một con mẹ tưởng chừng có thể coi là nữ nhi thường tình. Không xa lạ gì, kẻ đó là Vũ Hoàng Dung, (tức Dung Hà), nguyên “giám đốc đen” của công ty cờ bạc Kiến An (Hải Phòng).

Cú chào bàn ngoạn mục của Dung Hà khiến Hải Bánh phải xanh lè mặt là cuộc tập kích táo bạo của băng Hải Phòng do Dung Hà cầm đầu nhằm tiêu diệt băng Khánh trắng, ngay sau khi Dung Hà mới ra tù (cuối năm 1995). Lúc này, Khánh trắng, Phúc bồ... và nhiều ông trùm, bà trùm khác của Hà Nội đang liên minh với nhau khá chặt, đụng một băng là đụng toàn bộ anh chị thủ đô nhưng Dung Hà vẫn không ngán. Vụ tập kích (đổ quân bằng ô tô) đã toàn thắng trước khi rút lui an toàn đã chứng tỏ bản lĩnh giang hồ của Vũ Hoàng Dung và bộc lộ rõ ý đồ “dẹp loạn sứ quân” để thôn tính lãnh địa Hà Nội của nữ quái này. Vì nể, Hải Bánh đã mò ngay xuống Hải Phòng ra mắt Dung Hà và được bà chị (Dung Hà chỉ hơn Hải Bánh một tuổi) tiếp đón nồng hậu. Đế chế cờ bạc Hải Phòng, hậu thân của công ty cờ bạc Kiến An có thêm một phó tướng dũng mãnh là Hải Bánh, nắm đầu dây mối nhợ của đường dây cá độ bóng đá xuyên quốc gia. Khi Dung Hà di cư vào thành phố Hồ Chí Minh, năm 1998, tại Hải Phòng công việc của Hải Bánh vẫn tiếp tục, ngay sau khi y hoàn tất thêm một bản án 45 tháng tù.

Tháng 10.1998, bà Trương Thị Sẩm, chị ruột của Năm Cam, vợ Bảy Sy mất, giang hồ toàn quốc về viếng khá đông. Cùng với Hải hấp và Hải lớ, Hải Bánh cũng được Dung Hà dẫn đến viếng và giới thiệu với Năm Cam - kẻ đã từng nhận Dung là em kết nghĩa. Đó chính là điểm mốc của một mối giao tình giang hồ đầy bi kịch và máu.

Hai năm sau, Hải Bánh lỗ nặng trong nghề cá độ bóng đá, xù nợ của giang hồ Hải Phòng - Quảng Ninh hơn một tỉ đồng, bị đám anh chị đất Cảng tầm nã ráo riết. Giang hồ Hà Nội cũng không dung kẻ đã bắt tay với cựu thù, tuyên bố không còn đất cho Hải Bánh dung thân. Lốc ổ, Hải Bánh phải phiêu bạt về phương Nam, tìm đến Năm Cam cầu cứu mong tìm chỗ náu thân.

Ban đầu, Năm Cam không ưa gì Hải Bánh do đánh giá tên hung thần này rất thấp ở mức độ trung thành. Mặt khác, ông trùm cho rằng Hải Bánh chỉ là tên hung thần “hữu dũng vô mưu”, ngại rằng máu liều của Hải Bánh có thể làm rách toạc vỏ bọc an toàn của đế chế họ Trương nên không muốn dây vào. Nhưng, Hải Bánh đang thất thế, nhũn như con chi chi, tỏ ra ngoan ngoãn thần phục nên Năm Cam đổi ý, chìa tay vớt Hải Bánh để tính bề lợi dụng, mục đích là sử dụng Hải làm đối trọng với chính bà chị Vũ Hoàng Dung đang có những biểu hiện lộng hành nhằm tiếm ngôi đoạt vị.

Nguyên do để ông trùm đa mưu túc kế và tên hổ tướng ngang ngạnh xích lại gần nhau là một mỹ nhân mang cái tên khá đẹp: Hạ Giang (tên thật là Hà Thị Thu Giang).

Khoảng thời gian 1992 - 1996, đồng thời lúc đang cặp kè Thủy bồ, Hải đã từng yêu và đầu gối tay ấp với Hạ Giang, con thiên nga xinh đẹp của giới giang hồ. Nhưng vì tính nóng nảy, hung hãn, Hải Bánh đã khiến thiên nga khiếp sợ bay về phương Nam trú bão. Vì hàng loạt trận thư hùng tóe lửa, Hải Bánh đã tự gây thù chuốc oán quá nhiều, liên tục bị giang hồ đất Bắc truy đuổi để phục hận. Khiếp quá, Hạ Giang  đành im lặng trốn người tình bỏ vào thành phố Hồ Chí Minh. Nhờ nhan sắc trời cho, Hạ Giang nhanh chóng trở thành vợ của ông R. - một tài phiệt có máu mặt của ngành kinh doanh xe du lịch hơn... bố Hạ Giang chỉ vài tuổi. Nhung lụa của đời sống tư sản làm muợt mà thêm đôi cánh thiên nga, nhan sắc được chăm sóc kỹ lưỡng của Hạ Giang ngày càng thêm lộng lẫy. Nhưng cô vẫn chưa quên được người tình hung bạo khi xưa. Khi Hải Bánh mò vào Sài Gòn, Hạ Giang dù đã có hai mặt con với R. vẫn tức tốc lao trở lại vào vòng tay của gã. Chưa hết, cả một núi tiền trong két sắt của R. cũng đã bị Hạ Giang moi ra để cung phụng cho người tình cũ ăn chơi. Quá đau, R. quyết phục hận, nhiều lần bỏ cả đống tiền chỉ cốt thuê côn đồ dần cho kẻ đã cướp khỏi tay mình cả vàng lẫn cái ngàn vàng. Khổ nỗi, đó chỉ là mối thù vô vọng. Tất cả những thằng đầu trâu mặt ngựa nhất của đất Tây Cống (Sài Gòn) đều lắc đầu và trả lại tiền cho R. khi biết rằng, kẻ mà chúng cần thanh toán là Hải Bánh.

Cùng đường, nhà tư sản đành chơi canh bạc chót: nhờ vả ông trùm Năm Cam. Ông trùm thủng thẳng:

- Xem như số anh xui tận mạng. Thằng đó (chỉ Hải Bánh) nó có sợ ai. Cả tôi nó cũng còn coi thường mà đành chịu. Thôi, anh lo thu xếp đi, để chuyện nhờ vả này đến tai Hải Bánh thì mạng cũng không còn, nói gì vàng với vợ.

Hết cửa, để bảo toàn mạng sống, nhà tư sản (gốc Hoa) đành lặng lẽ bán tống bán tháo nhà cửa tài sản, mang theo mối hận sầu đau xót bỏ ra nước ngoài sinh sống. Độc đáo là ở chỗ, toàn bộ thủ tục, giấy tờ cũng như mọi chi phí để R. ra đi êm thấm, Năm Cam đã hào phóng chi tất, coi như trả nghĩa và không phụ sự tin cậy của ông R. khi đã tìm đến y cầu cứu.

Trong khi đó, để gây thanh thế, Hải Bánh vẫn cố ý gây ra một số cuộc loạn đả tấn công một số em út nhà hàng, vũ trường của Năm Cam. Không những không xuống tay trừng trị, Năm Cam lại hạ mình gặp riêng Hải Bánh, lấy điều hơn lẽ phải rót mật vào tai gã con trời. Nhắc đến Hạ Giang, ông trùm tỏ ra tử tế khuyên Hải Bánh:

- Con giun xéo mãi cũng phải quằn, đừng xía vô chuyện nhà người ta kẻo có ngày giang hồ nó cho ăn đạn. Chỗ anh em có thiếu thốn gì thì qua anh, anh giúp!

Lời khuyên ngọt ngào nặng mùi cảnh cáo khiến Hải Bánh ngộ ra, dần dần tỏ ra biết điều và quy thuận ông trùm. Mỗi lần Hải Bánh nhẵn túi, ông trùm lại xuất hiện đúng lúc, dúi cho hắn mươi “vé”. Sau đó lại bỏ tiền thuê một căn nhà trên đường Thủ Khoa Huân, quận 1 cho Hải mở tiệm gội đầu Vân’s làm kế sinh nhai. Dù liều mạng nhưng thân cô thế cô, bị giang hồ Bắc truy đuổi gắt gao và lại đang rất cần tiền, Hải Bánh đã nhanh chóng bị sợi  xích vàng của Năm Cam trói chặt. Những cuộc tập kích ngông cuồng chấm dứt. Thay vào đó, Hải nhận lời làm đại diện cho Năm Cam kiêm bảo kê của nhà hàng - vũ trường Phi Thuyền, mới mở trên đường Tôn Đức Thắng, quận 1 với mức lương 10 triệu đồng/tháng.

Nguyên vũ trường này do một doanh nhân có máu mặt tên là Tống Việt Hòa, thuê đất đầu tư xây dựng. Không có vốn, Hòa đã mời gọi được một đám tài phiệt từ Đài Loan kéo sang hùn hạp. Biết tiếng tăm Năm Cam, lại quá sành sỏi chuyện kinh doanh về đêm, đám tài phiệt này ra điều kiện với Tống Việt Hòa rằng, họ chỉ chịu rót tiền sang nếu Năm Cam chịu “ăn đèn” tham gia cổ phần. Để dàn xếp, Tống Việt Hòa đã tổ chức một bữa tiệc chiêu đãi đám tài phiệt tại quán Cánh Buồm, đường Pasteur, quận 3, vốn là điểm kinh doanh chính của Năm Cam rồi nhân thể mời luôn anh Năm chủ quán ngồi luôn cho xôm tụ. Động tác bắc cầu của Hòa đạt kết quả mỹ mãn: Năm Cam nhận lời tham gia với điều kiện Phi Thuyền phải lấy ruợu ngoại do Năm Cam cung cấp đồng thời trách nhiệm bảo kê cho vũ trường sẽ do đàn em của Năm Cam đảm nhiệm với giá chính thức mỗi tháng 30 triệu đồng.

Chỉ nửa tháng sau, hơn một triệu USD đã được các cổ đông Đài Loan - trong đó có anh ruột của ngôi sao phim võ hiệp lừng danh Lương Triều Vĩ (Tony Lung) rót sang, dựng nên vũ trường Phi Thuyền (Appolo) xôm tụ nhất thành phố, với mức lãi ròng hơn 100 ngàn USD/tháng. Đến tháng 8 năm 2000, Hải Bánh đã yên phận với chức danh Security Chief (xếp an ninh) của vũ trường này. Oái ăm thay, người giới thiệu Hải vào Phi Thuyền, không ai khác lại là Hạ Giang, lúc này đã sống như vợ chồng với Tống Viết Hòa! Tuy nhiên, dù Hạ Giang có ân sâu nghĩa dày mấy thì đến lúc đó, hình ảnh cô cũng đã không còn tồn tại trong đầu Hải nữa. Thay vào đó, một nhan sắc khác: Nguyễn Thị Anh Thư - cô gái được giang hồ mệnh danh là hoa khôi của những cuộc dạo chơi. Anh Thư sinh năm 1978, tại thành phố Hồ Chí Minh, quen Hải Bánh vào khoảng tháng 6.2000 trong một đêm nhảy nhót tại vũ trường Phương Đông, quận 1. Ngày 8.9.2000, khi khai trương tiệm uốn tóc, gội đầu Vân’s, Hải Bánh đã đưa Anh Thư về, giao cho cô quyền quản lý tiệm, trả lương hai triệu rưỡi một tháng. Từ đó, Hải và Thư sống với nhau tại tiệm Vân’s như một cặp vợ chồng.

Trong đời sống giang hồ, sự an lành chỉ là một mỹ từ xa lạ và xa xỉ, Hải Bánh khai trương tiệm uốn tóc chưa lâu thì Dung Hà đột nhiên xuất hiện. Là người cưu mang, che chắn cho Hải khi hắn đang bị tầm nã trên đất Bắc, Dung Hà cho rằng y thị có quyền đòi Hải phải trả ơn. Điều mà Dung Hà muốn là Hải Bánh phải nhường lại toàn bộ tiền lời của tiệm Vân’s, sau đó nâng lên là phải bán tiệm cho y thị lấy tiền nuôi quân đang ùn ùn từ đất Cảng kéo vào. Hải Bánh không nghe. Cho rằng tên đàn em phản phúc, vô ơn, Dung Hà đã nhiều lần đưa đàn em đến Phi Thuyền quậy, đập phá đồ đạc, đuổi khách khiến “sếp an ninh” Hải Bánh phải khóc ròng năn nỉ, nhưng thị vẫn không tha. Dã man hơn, Dung Hà còn sai đàn em xách một xô phân tạt thẳng vào tiệm Vân’s của Hải Bánh. Tiếp đó, đêm 29.9.2000, Dung Hà đã dẫn 15 tên đàn em đến Phi Thuyền để tổ chức sinh nhật với một ổ bánh toàn... chuột sống, mắm tôm, phân... được thả ra tung tóe, bẩn thỉu khiến khách chơi trong vũ trường phải chạy toán loạn.

Sau cuộc ẩu đả, bảo vệ vũ trường đã bắt giữ một đàn em của Dung Hà. Không thèm rời ghế, Dung Hà đã cho đàn em  gọi Hải Bánh đến và ra lệnh:  Thả tên đàn em bị bắt ra, đồng thời báo cho chủ vũ trường và Năm Cam biết là Dung Hà muốn góp cổ phần vào Phi Thuyền. Phần hùn của Dung Hà chỉ là... một triệu đồng, nhưng phần chia y thị đòi phải bằng phần hùn của người góp cổ phần cao nhất, nếu không được đáp ứng sẽ quậy tiếp!

Hận nổ đom đóm, nhưng không dám coi thường Dung Hà, Hải Bánh phải liên tục gọi điện thỉnh ý kiến Năm Cam. Năm Cam điên lắm. Nguyên tháng 8.1998, khi Dung Hà mới chân ướt chân ráo vào Nam, Năm Cam đã nhận Dung Hà làm em kết nghĩa đồng thời đã từng nhiều lần cho Dung Hà tiền để mở quán bar ở số 17 Bùi Thị Xuân, rồi ủng hộ 30 triệu đồng để Dung Hà mở sòng bạc lụ xây tại chỗ. Sau đó, thấy chỉ ngay sau ngày đầu tiên hoạt động, sòng của Dung Hà đã lãi ròng hơn 70 triệu đồng, Năm Cam chóng mặt ra lệnh dẹp ngay. Tiền vô như nước, Dung Hà không nghe, tiếp tục gá bạc. Đã thế, y thị còn ngang nhiên thách thức ông trùm bằng cách nhiều lần dẫn đàn em ra Biên Hòa, Đồng Nai phá tan hoang sòng của Năm Cam do Ba Mậu chỉ huy ở số 180, khu tập thể đoàn 45 phường Long Bình, cố ý dằn mặt các đối thủ gây thanh thế để tranh giành lãnh địa cờ bạc và tranh quyền bảo kê.

Không chịu đựng hơn được nữa, Năm Cam ra lệnh cho Hải Bánh:

- Chú gặp Dung Hà, nói với nó là chỗ làm ăn của anh em, đừng quậy phá nữa. Phải điều đình với nó để sống.

Biết rõ sự ương ngạnh của Dung Hà, Hải Bánh hơi ngại:

- Nếu không điều đình được thì sao?

Câu trả lời của ông trùm chính là lệnh hành quyết:

- Việc của chú là phải biết làm sao rồi, điều đình không được thì tự chú tính, nếu xảy ra chuyện gì dính dáng đến pháp luật, chính quyền để anh lo. Anh không muốn thấy mặt Dung Hà nữa.

Không hỏi gì thêm, Hải Bánh lặng lẽ thi hành. Theo lệnh của Hải, đêm 1.10.2000, hai tên sát thủ Nguyễn Việt Hưng, Nguyễn Xuân Trường đã im lặng lên đường, mang theo khẩu rulo với năm viên đạn mượn của Đằng tây, tức Lưu Tấn Nhơn, ông chủ của quán Karaoke Ca Dao trên đường Thi Sách. 0 giờ 25 phút ngày 2.10.2000, một viên đạn duy nhất đã nổ từ trên tay sát thủ Nguyễn Việt Hưng, hạ gục Dung Hà ngay trước cửa số nhà 17 Bùi Thị Xuân, quận 1, chấm dứt một cuộc đời đầy tội lỗi của nữ quái Hải Phòng.

Sau vụ hành quyết, Năm Cam và Hải Bánh đều lo sợ bị công an sờ gáy nên tuyệt đối tránh mặt không gặp gỡ nhau. Cẩn thận hơn, ngay sau đó Năm Cam còn đổi số điện thoại di động, đề phòng bất trắc. Mãi hai tháng sau, kẹt quá, Hải Bánh đành liều mạng dắt Hưng, Trường đến tận nơi gặp mặt, Năm Cam mới chịu ném ra 10 triệu đồng bố thí, kèm theo những câu nói ỡm ờ:

- Đề từ từ rồi anh tính.

Thực tế, điều duy nhất mà Năm Cam tính là tìm cách đưa Hải Bánh vào chỗ chết, mặc kệ Hải Bánh ngày đêm ngay ngáy vì vừa lo bị công an bắt, vừa sợ giang hồ Hải Phòng đang sùng sục đòi lấy máu trả thù. Hắn biết, giang hồ đất Cảng đã ra giá một ngôi nhà giá 150 lượng vàng cho bất cứ kẻ nào hạ được Hải Bánh.

Biết Năm Cam đang tìm cách bỏ rơi mình, Hải hận bầm gan nhưng không làm gì được, chỉ còn biết chửi đổng:

- Thằng già chó đểu!

Đang vỡ mật vì lo thì những tháng sau đó, Hải Bánh lại liên tục phải chống đỡ với hai băng nhóm lạ hoắc liên tục thay nhau đến quậy phá vũ trường. Có nằm mơ tên giết thuê máu lạnh cũng không thể ngờ những kẻ lạ mặt chính là đàn em của... Năm Cam gửi đến. Mục đích, ông trùm muốn gây căng thẳng, tạo cớ cho Hải Bánh nổi nóng, dẫn đến manh động, sẽ sớm vào tù. Nếu điều đó xảy ra, Hải Bánh vào trước, bàn tay nhám nhúa của ông trùm sẽ thò vào ngay sau đó để điều khiển đám đại bàng trong trại thủ tiêu Hải Bánh, bịt đầu mối.

Hải Bánh quả thật đã không giữ nổi bình tĩnh. Luôn sống trong trạng thái phập phồng lo sợ, đầu óc Hải loạn cả lên. Hắn dễ dàng nổi khùng vì bất cứ lý do nào. Vì một xích mích rất cỏn con (cãi nhau vì không cho mượn điện thoại di động), ngày 25.5.2001 tại nhà hàng Tân Hải Vân, Hải Bánh đã dùng nguyên một chồng đĩa giáng xuống đầu một khách ăn khác khiến anh này trọng thương. Vì tội cố ý gây thương tích, Hải bị công an túm cổ.

Không giống như dự định của Năm Cam, công an đã đưa ngay Hải Bánh xuống trại giam Công an tỉnh Tiền Giang, khiến mưu đồ với tay theo của ông trùm hoàn toàn phá sản. Sau nửa năm ngồi tù, đủ thời gian để suy nghĩ đầy  đủ về nghiệp chướng giang hồ, về bộ mặt thật và âm mưu thâm độc của Năm Cam, lại chẳng thấy “anh Năm” lo lắng được chút nào cả, Hải Bánh quyết định khai hết. Ngày 5.12.2001, lần đầu tiên tên giang hồ cộm cán chịu vứt bỏ thái độ lì lợm, khai nhận toàn bộ chi tiết về vụ hạ sát Dung Hà. Cánh cửa bí mật được mở toang, đường xuống địa ngục mở ra thông thống, cuốn toàn bộ Năm Cam và băng đảng vào đáy sâu để bắt chúng phải trả giá cho những tội ác mà chúng đã gây ra.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đi tìm sự thật thực ra là một công việc vô ích vì sự thật sẽ tự tìm đến với chúng ta ,chỉ cần chúng ta có tâm tìm kiếm !
Nguyễn Linh
Bản quyền thuộc về Blog Tìm Lại Sự Thật ,khi đưa lại bài từ blog mong các bạn ghi rõ nguồn !
Bình luận đăng lên phải có chứng cứ rõ ràng ,không nên đăng những thông tin sai sự thật hay những bình luận có nội dung nhục mạ !