Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

MÝ ĐÃ BIẾN SÀI GÒN THÀNH Ổ ĐIẾM

Nhiều người nói :"VNCH là một nơi giàu có "
 Miền Nam (1) được thiên nhiên ưu đãi về ruộng đất bao la (đồng bằng sông Cửu Long rộng lớn gần gấp bốn lần đồng bằng sông Hồng Hà), phì nhiêu hơn (do phù sa sông Cưu Long bồi đắp), lại không có nắng hạn, bão và lụt, (2) hàng năm tiếp nhận hàng tỉ tiền viện trợ Mỹ để nuôi báu cô bộ máy chính quyền miền Nam và gần triệu quân lính đánh thuê của miền Nam (3) những đồng tiền tung vãi ra theo “quy luật kinh tế giây chuyền” do sự tiêu xài hoang phí  trong đó có vấn đề du hí đú đởn (a) của hơn nửa triệu quân lính Hoa Kỳ và hàng trăm ngàn quân lính của các quốc gia đồng minh của Mỹ tham chiến như Úc, Thái Lan, Nam Hàn, Phi Luật Tân, (b) của hàng trăm ngàn nhân viên dân sự Mỹ làm việc tại các công ty tư nhân Mỹ tại miền Nam Việt Nam, (c) của hàng trăm ngàn nhân viên người Việt làm cho các sở Mỹ được trả lương hậu gấp bội phần đồng lương hàng tháng của các nhân viên chính quyền và sĩ quan trong quân đội Miền Nam, (d) đặc biệt của những người nắm giữ những chức vụ chỉ huy trong chính quyền cũng như trong quân đội có khả năng lạm dụng quyền hành để làm tiền bất chính bằng trăm phương ngàn kế, (e) những người giàu có lại xây nhà lầu cho Mỹ thuê và trở thành phong trào rầm rộ. Năm 1973, Mỹ rút đi, các căn nhà lầu này trở nên trống rỗng. Trong hồi ký của ông Vũ Quốc Thúc, cựu Tổng Trưởng Kinh Tế thời bấy giờ, chính ông cũng có xây nhà cho Mỹ thuê.
Nạn đĩ điếm ở Miền Nam thời Mỹ
Sự tiêu xài hoang phí của những loại người trên đây cùng với sư lũng đoạn chính quyền của giới tu sĩ áo đen và dư Đảng Cần Lao Công Giáo đã làm cho xã hội miền Nam được phồn vinh một cách giả tạo, và biến thành một xã hội đĩ điếm được thể hiện ra qua câu vè “nhất đĩ, nhì cha, tam sư tứ tướng”, và nổi tiếng thế giới mà nhà viết sử Stanley I. Kutler viết trong Encyclopedia of The Vietnam War (New York: Simon & Schuster McMillan: 1996) như sau:
Đối với hầu hết người dân trong các thành phố, đời sống càng ngày càng trở nên khó khăn. Vào năm 1972, có vào khỏang 800 ngàn trẻ em mồ côi lang thang trên các vỉa hè trong các đường phố ở Sàigòn và một số thành phố khác, sống bằng nghề ăn mày, đánh giầy, rửa xe, móc túi và dẫn khách làng chơi về cho chính chị gái và mẹ của chúng. Có vào khoảng 500 ngàn gái điếm và gái bán ba, trong đó có nhiều người là bà vợ của anh em quân nhân trong quân đội miền Nam. Họ phải làm cái việc ô nhục này để phụ cặp đồng lương chết đói của ông chồng không đủ nuôi cho một người. Ngoài ra, lại còn có khoảng 2 đến 3 triệu người, trong đó có những người già cả hay thương phế binh của quân đội miền Nam không thể nào tìm được công ăn việc làm. Vào năm 1974, tình trạng đói đã lan rộng ra nhiều nơi trên lãnh thổ miền Nam. Theo cuộc thăm dò của anh em sinh viên Ca-tô thì ngay trong khu vực giầu có nhất trong thành phố Sàigòn, chỉ có 1/5 tổng số gia đình có đủ ăn, một nửa tổng số gia đình cho là có thể lo được mỗi ngày một bữa cơm và một bữa cháo bằng thứ gạo rẻ tiền nhất. Các gia đình còn lại đều đói cả. Đói và thất nghiệp đưa đến tội ác, tự tử và biểu tình trong khắp các vùng do chính quyền Sàigòn kiểm soát.”http://sachhiem.net/index.php?content=showrecipe&id=5313

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đi tìm sự thật thực ra là một công việc vô ích vì sự thật sẽ tự tìm đến với chúng ta ,chỉ cần chúng ta có tâm tìm kiếm !
Nguyễn Linh
Bản quyền thuộc về Blog Tìm Lại Sự Thật ,khi đưa lại bài từ blog mong các bạn ghi rõ nguồn !
Bình luận đăng lên phải có chứng cứ rõ ràng ,không nên đăng những thông tin sai sự thật hay những bình luận có nội dung nhục mạ !